Nhưng thực lực hiện tại của hắn, vẫn không đủ để đối phó Chiến Thần.
Bất quá, chỉ là không đối phó được chiến thần, còn đồ đệ chiến thần còn không phải là dễ như trở bàn tay sao?
Hắn suy nghĩ một chút, những phế vật này hiển nhiên không có khả năng đem Lâm Hiên đưa tới.
Vì vậy liền nói với Thẩm Vạn Quốc:
"Ngươi có phương thức liên lạc của hẳn ta không?”
Thẩm Vạn Quốc lắc đầu.
Trước kia oomh có, nhưng đã sớm xóa đi, hiện tại đã không còn.
“Nhưng mà... Ngạo Tuyết có thể có.” Thẩm Vạn Quốc nói. Đế Phong Vũ nghe vậy đi tới trước mặt Thẩm Ngạo Tuyết đang hấp hối, truyền một chút nội lực vào trong cơ thể Thẩm
Ngạo Tuyết.
Thẩm Ngạo Tuyết vốn đang thoi thóp, đột nhiên tỉnh táo lại.
“Gọi điện thoại cho Lâm Hiên, bảo hẳn đến đây!" Đế Phong Vũ lạnh lùng nói với Thẩm Ngạo Tuyết.
Thẩm Ngạo Tuyết nhìn Đế Phong Vũ một cái, sau đó nói: “Tôi không làm!”
“Muốn chết!” Đế Phong Vũ lúc này đã cực kỳ giận dữ.
Suýt chút nữa vung tay đánh chết Thẩm Ngạo Tuyết. Tuy nhiên, cuối cùng hẳn cũng kìm lại được.
"Thẩm Ngạo Tuyết, ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, †a muốn chờ tên Lâm Hiên đó đến. Sau đó, ở trước mặt ngươi,
giết hắn!” Đế Phong Vũ nhếch miệng cười.
"Ha ha, anh ấy sẽ không tới đâu...' Thẩm Ngạo Tuyết cười buồn bã.
Mặc dù mối quan hệ giữa Lâm Hiên và cô đã dịu đi, nhưng Lâm Hiên vẫn không hề tha thứ cho cô.
Nếu không, cũng sẽ không dùng sức tát cô như vậy.
Có lẽ, nếu Lâm Hiên biết cô đã chết, còn sẽ rất cao hứng đi. "Ngạo Tuyết, nghe lời, con mau gọi điện thoại cho Lâm
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!