Nhìn thấy Lâm Nhược Hi chuẩn bị ký tên, Chu Hoa vô cùng kích động.
Chỉ cần Lâm Nhược Hi ký tên, thứ hắn có được, cũng không chỉ có Lâm Nhược Hi.
Phải biết rằng, ngoài nhan sắc ra, năng lực của Lâm Nhược Hi cũng không ai sánh kịp.
Năm đó tập đoàn Lâm thị đang mắc nợ một tỷ, cô nàng đều có thể xoay chuyển.
Điều này còn không phải tương đương với một cây lắc tiền sao?
Càng nghĩ, Chu Hoa lại càng cảm thấy mình lần này sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
Ngoài Chu Hoa, Bác hai của Lâm Nhược Hi, cổ họng của Lâm Càng Vũ cũng khẽ giật giật.
Chỉ cần Lâm Nhược Hi gả cho Chu thần y, như vậy ông ta có thể yêu cầu hội đồng quản trị bãi bỏ chức vụ tổng giám đốc của Lâm Nhược Hi.
Xét cho cùng, đây là cách duy nhất để đảm bảo tài sản của nhà họ Lâm sẽ không rơi vào tay người ngoài.
Lâm Nhược Hi đương nhiên biết sau khi ký thỏa thuận này, cô không chỉ mất đi tấm thân này, mà cũng sẽ mất đi tập đoàn Lâm thị.
Nhưng bây giờ, cô không còn lựa chọn nào khác. Cô không thể nhìn ông nội chết.
Đầu bút của Lâm Nhược Hi chậm chạp chạm vào tờ thỏa thuận.
Chỉ cần Lâm Nhược Hi ký tên, mọi chuyện sẽ phải ấn định.
Tuy nhiên, vào lúc này, một bóng người từ bên ngoài bước vào phòng bệnh.
Là một người đàn ông, hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt đùa giỡn nói:
“Không phải chỉ là bệnh nhẹ thôi à, cần phải ký vào khế ước bán thân luôn sao?”
Lâm Hiên không phải loại người xen vào chuyện của người khác.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì cô gái này cũng giúp anh hai lần.
Tuy rằng anh thật sự cũng không cần Lâm Nhược Hi vì anh ra mặt, nhưng có ân tất báo, đây là tính cách của Lâm Hiên.
Nhìn thấy Lâm Hiên, đôi mắt đẹp của Lâm Nhược Hi càng thêm buồn bã.
Cô không muốn Lâm Hiên nhìn thấy bộ dáng chật vật của cô hiện tại.
"Này, ngươi là ai, ai cho ngươi vào!"
Nhìn thấy Lâm Hiên bất lịch sự xông vào như thế, Lâm Càng Vũ nhíu mày.
Thấy Lâm Nhược Hi đã sắp ký tên, ông ta không muốn xảy ra bất cứ điều gì ngoài ý muốn.
“Ta là bạn của Nhược Hi!” Lâm Hiên trả lời. “Đây là chuyện riêng gia đình của nhà họ Lâm chúng tôi. Cho dù ngươi là bạn của Nhược Hi, cũng không thể xen vào.”
Lâm Càng Vũ trầm giọng nói.
“Nhược Hi, mau bảo hẳn ra ngoài đi. Đừng quấy rầy Chu thần y chữa bệnh cho lão gia tử”
“Lâm Hiên, anh ra ngoài đi.” Lâm Nhược Hi vẻ mặt bi thương nói.
“Cô xác định muốn tôi đi?” Lâm Hiên nhìn về phía Lâm Nhược Hi.
"Ngươi không đi ở lại chỗ này làm gì? Chẳng lẽ ngươi có thể chữa bệnh cho lão gia tử nhà ta?" Người Lâm gia hỏi.
“Ta đương nhiên là có thể chữa.” Lâm Hiên nói.
“Ha ha, ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi có biết chúng †a đã thuê bao nhiêu bác sĩ và chuyên gia chuyên nghiệp để chữa trị cho lão gia rồi không? Không ai trong số đó có thể chữa được. Mà ngươi, chỉ là một tiểu tử vô dụng mà cũng dám nói răng mình có thể chữa khỏi bệnh cho lão gia tử của Lâm gia?” Lâm Càng Vũ cười lạnh nói.
"Lâm Hiên, anh nói thật sao?" Trong đôi mắt đẹp của Lâm Nhược Hi hiện lên một tia hi vọng.
Cô biết võ công của Lâm Hiên rất lợi hại, lại không biết Lâm Hiên còn có thể chữa bệnh.
“Tôi đương nhiên là nói thật. Nếu cô không tin thì thôi, tôi sẽ đi” Lâm Hiên không kiên nhãn nói.
"Tôi tin, tôi tin, Lâm Hiên, chỉ cần anh có thể chữa khỏi bệnh cho ông nội tôi, dù phải gả cho anh tôi cũng chấp nhận.”
Lâm Nhược Hi vẻ mặt kinh hỉ nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!