Diệp Ý biết hiện tại phân phận cùng địa vị của Lâm Hiên không tầm thường, những nữ nhân kia đều hận không thể nhào tới.
"Mẹ, con nói rồi mà. Con và Hồng Diệp cũng không phải loại quan hệ này. Người con thích chính là...”
Lâm Hiên muốn nói cho Diệp Ỷ biết người hẳn thích chính là Ninh Hinh. Nhưng đã bị Diệp Ỷ cắt ngang:
"Được rồi, chuyện này không cần nói với mẹ. Nhưng nếu con muốn cưới, thì cũng chỉ có thể cưới Hồng Diệp. Mẹ chỉ nhận một mình Hồng Diệp là con dâu thôi.” Diệp Ỷ khẳng khái nói.
Lâm Hiên còn muốn nói gì đó, nhưng đã bị Diệp Ỷ đuổi ra khỏi cửa.
“Được rồi, được rồi, các ngươi đều giải tán đi, muốn Lâm thiếu mệt chết à?”
Liễu Hồng thấy tình hình có chút mất khống chế, từ phòng mình đi ra dẹp loạn.
Những cô gái hổ báo này lại mặc kệ chỗ nào có vết sẹo đều để cho Lâm Hiên trị liệu hết.
Vậy chẳng phải sẽ làm Lâm Hiên kiệt sức đến chết à.
“Chị Liễu Hồng, chị không thể qua sông phá cầu như vậy được!"
"Đúng vậy, đúng vậy, chị Liễu Hồng, chồng tôi luôn miệng chê tôi. Chị bảo Lâm thiếu giúp tôi xóa sẹo đi mà!”
Một đám chị em gái vây quanh Liễu Hồng nói chuyện huyên thuyên, làm cho cô hoa cả mắt.
"Được, được, được. Ta có thể nhờ Lâm thiếu giúp, nhưng chỉ giúp những vết sẹo ở những vị trí có ảnh hưởng lớn đối với cuộc sống các người.
Những cái khác không quan trọng thì đừng làm phiền đến Lâm thiếu!"
Liễu Hồng quyết định giúp Lâm Hiên sàng lọc một chút.
Dù sao La Sát Đường vốn là âm thịnh dương suy, mấy chị em này ước chừng có đến mấy trăm người. Nếu cứ chữa trị như vậy không biết đến khi nào mới xong.
Mặc dù có Liễu Hồng sàng lọc giúp rồi đứng canh cửa, nhưng vẫn có hơn hàng chục người cầu xin được xóa sẹo.
Đến cuối cùng khi Hồng Diệp xuất hiện thì mới khống chế được tình hình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!