Mặc dù Lâm Hiên đã giết hơn hai ngàn người. Nhưng vẫn chỉ là số nhỏ so với đám còn lại.
Anh có thể giết hết hơn mười ngàn người này sao?
Mười ngàn người, dù chỉ nhổ nước miếng cũng có thể khiến người ta chết chìm đó!
“Đại tỷ, ngươi đừng mê muội nữa. Hôm nay Lâm Hiên sẽ không sống sót nổi đâu.” Lam Nguyệt hét lớn với Hồng Diệp.
Thật ra cô cũng không hề muốn đối đầu với đại tỷ của mình. Chỉ là không muốn nhìn anh chị em của mình chết oan uổng mà thôi.
Hồng Diệp liếc nhìn Lam Diệp, nhưng vẫn không nói gì. Mà chỉ tiếp tục nhìn về người đàn ông đang xông pha chém giết giữa đám đông kia.
Đây là thái độ của cô!
Cho dù có chết, cô cũng sẽ chết cùng Lâm Hiên.
Nhìn thấy như vậy, người của La Sát Đường cũng nóng lên, lần lượt cầm lấy vũ khí, muốn lần nữa tham gia cùng. Hồng Diệp.
“Không ai được phép động!” Hồng Diệp ngăn họ lại.
Cô có thể chết vì Lâm Hiên, đây là vì cô sẵng lòng như vậy.
Nhưng đúng là người của La Sát Đường không nên hi sinh như thế này. Xét cho cùng, đây là một cuộc chiến cực kỳ không cân sức.
Muốn chiến thắng trước tình huống này, chắc cũng chỉ có thể cường giả vượt qua Thiên Tông mới làm được.
Lâm Hiên nhìn Hồng Diệp đang lết từng bước nặng nhọc đi về phía anh, giúp anh chém người. Trong mắt hiện lên tia xúc động.
Thật may là Hồng Diệp đã kiên trì. Thật may là anh đã đến kịp để cứu cô.
“Cô không sợ chết sao?” Lâm Hiên nhẹ giọng hỏi. “Sợ..” Hồng Diệp đáp.
“Vậy sao còn chạy ra đây?”
Hồng Diệp: “Vì tôi là nha hoàn của ngài!”
Lâm Hiên: “Không, cô là bạn của tôi.”
Hồng Diệp cười, từ từ giơ con dao găm trong tay lên.
“Lâm Hiên, hôm nay là ngày chết của ngươi! Giết, giết hết cho ta, không chừa một ai!” Thích Vệ Quốc quát lớn một tiếng.
Tiếp theo đó, hàng ngàn máy bay chiến đấu từ phía sau ông ta tràn ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!