Tùy tiện lấy ra một sấp, kiểm tra. Tất cả đều là... tiền thật!
Thích Hương Lan không tin, cô ta lại cầm một sấp khác. để kiểm tra.
Không nghỉ ngờ gì nữa, tất cả đều là tiền thật! Đây có phải là... chuyển ngân hàng không? Không, ngân hàng cũng không có nhiều tiền mặt như vậy!
Mà Lâm Hiên kia chưa đến một tiếng đồng hồ đã có thể lấy ra được số tiền này.
Thật đáng sợ.
Nói cách khác, nếu như cho Lâm Hiên thời gian. Hắn ta còn có thể lấy ra được nhiều tiền hơn.
Nhìn Thích Hương Lan suýt chút nữa bị hù chết, Lâm Hiên thản nhiên nói: "Hiện tại ta có được coi như là người có tiền chưa?”
Mọi người nuốt nước miếng.
Nếu nói hắn là người không có tiền, vậy thì ai mới có tiền nổi đây?
Nếu Lâm Hiên có nhiều tiền như vậy, quả thực không có lý do gì mẹ anh ta lại phải đi trộm sợi dây chuyền trị giá nửa triệu kia.
Nhưng rõ ràng anh đã giàu có như vậy.
Còn để cho mẹ mình đi giúp việc nhà dọn dẹp, có bệnh sao?
Lúc này, Diệp Ỷ cũng bị khiếp sợ vô cùng.
"Tiểu Hiên, con, con lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Không phải là cướp ngân hàng chứ!”
Nhìn thấy Lâm Hiên lấy được nhiều tiền như vậy, nhiều xe sang như vậy, phản ứng đầu tiên của Diệp Ỷ không phải là chính mình có thể thoát khỏi hiềm nghi, mà là chất vấn Lâm Hiên, sợ rằng số tiền này có được là phạm pháp.
"Khụ khụ, mẹ, mẹ cảm thấy cướp ngân hàng, có thể cướp nhiều như vậy sao? Ngân hàng nào có nhiều tiền mặt như.
vậy?" Lâm Hiên xấu hổ sờ sờ đầu.
Bình thường dự phòng ngân hàng cũng chỉ có mấy trăm ngàn mà thôi.
Ngân hàng lớn hơn thì vài triệu.
Hai trăm triệu tiền mặt, sợ là chỉ có ngân hàng nhà nước Long Quốc mới có thể lấy ra được.
Lâm Hiên cho dù muốn đi cướp ngân hàng nhà nước, thì nó cũng không ở Giang Đô a.
"Đúng vậy nha." Diệp. Ỷ ngẫm lại cũng đúng.
"Vậy con làm sao có nhiều tiền vậy?" Diệp Ÿ vẫn muốn biết nguồn gốc của số tiền này.
Lâm Hiên không có cách nào, chỉ đành nói: "Thật ra số tiền này không phải của con. Mà là cuẩ cô ấy” Lâm Hiên chỉ vào Hồng Diệp rồi nói.
"Hồng tổng?" Không ngờ Diệp Ÿ lại quen biết Hồng Diệp, kinh ngạc gọi một tiếng.
"Dì, dì biết con?" Hồng Diệp cũng bất ngờ, nhưng lại rất vui vẻ.
"Tôi từng đến làm vệ sinh cho công ty của cô. Công ty của Hồng tổng rất lớn, chúng tôi một lần đi mười mấy người, quét dọn suốt một ngày!" Diệp Ỷ nói.
Hồng Diệp nghe vậy bị hoảng sợ. Vội vàng nói:
"Thực xin lỗi dì, con, con không biết dì là mẹ của Lâm Hiên
Lâm Hiên cũng ra hiệu cho Hồng Diệp không cần để ý, dù sao, khi đó, hắn cùng Hồng Diệp cũng không quen biết.
"Hồng tổng, xin đừng nói xin lỗi, tôi nên cảm ơn cô đã giúp đỡ tôi và Lâm Hiên mới đúng.” Diệp Ÿ cảm kích nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!