Đây đúng là truyền thuyết!
Các nhân viên ngân hàng nhìn hình ảnh một ông già nhặt ve chai lại có thẻ đen giới hạn trên toàn thế giới?
Giả, chắc chắn là giả!
Người giao dịch viên cho rằng đây là thẻ giả, lập tức kiểm chứng. Thế nhưng sau khi kiểm tra kỹ càng, tấm thẻ này lại thật sự là thẻ đen chí tôn, hàng thật giá thật không thể nghi ngờ !
Chuyện này, hiển nhiên không phải là chuyện một nhân viên quầy nho nhỏ có thể xử lý.
Dù sao dùng thẻ này rút tiền, vậy chắc cũng không chỉ rút vài triệu. Nếu rút vài chục triệu, sợ răng ngân hàng không đủ tiền mặt.
Vì vậy cô ta ngay lập tức thông báo cho giám đốc ngân hàng.
Giám đốc ngân hàng khi biết được thẻ đen chí tôn xuất hiện, muốn rút tiền trong ngân hàng của mình, lập tức buông bỏ tất cả mọi chuyện trong tay, nhanh chóng chạy tới.
Ngoại trừ giám đốc, phó giám đốc, cùng với các loại quản lý cấp cao, lớn nhỏ hơn mười hai mươi người, tất cả đều chạy tới.
Lúc này, Ninh Phú Quý cũng phát hiện có điều không đúng.
Nghĩ thầm, chẳng lẽ thẻ ngân hàng này có vấn đề? Không phải là Lâm Hiên cướp được, hoặc là trộm nó chứ?
Quả nhiên, không nên tin tưởng tên Lâm Hiên này!
Nghĩ tới đây, Ninh Phú Quý liền sợ hãi. Muốn rời đi ngay lập tức. Thẻ này ông không dám cầm nữa. ụ
“Lão tiên sinh, xin dừng bước!
Ninh Phú Quý vừa nhấc chân, một giọng nói đã vang lên.
Sau đó, tất cả các giám đốc điều hành cấp cao của Ngân hàng Long Quốc đều vay quanh ông.
Hơn nữa đội nhân viên an ninh cũng đến.
Nhìn thấy cảnh này, Ninh Phú Quý càng sợ hãi hơn nữa. Ông nghĩ lần này thật sự bị Lâm Hiên hại thảm rồi.
"Lão tiên sinh, ngài muốn rút bao nhiêu tiền?" Giám đốc ngân hàng cung kính hỏi.
Ninh Phú Quý lau mồ hôi lạnh trên trán, không nghĩ tới đối phương còn rất khách khí.
Đây là thẻ đen tối thượng nha, có thể không khách khí sao?
Cho dù thẻ này có phải của ông già này hay không, miễn là ông ta có thẻ trong tay, sẽ được đối xử như một thượng đế.
Hỏi ông muốn rút bao nhiêu tiền ư? Đương nhiên là càng nhiều càng tốt rồi. Nhưng đáng tiếc, Lâm Hiên thì có thể có bao nhiêu tiền?
Nói thật, bị một đám người vây quanh, Ninh Phú Quý sợ tới mức muốn bỏ chạy.
Nhưng hiện tại gia đình đang thật sự rất cần tiền. Nên ông chỉ có thể cắn răng đứng lại, run rẩy nói:
“Tôi muốn rút năm... năm ngàn.” "Cái gì?"