Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hải Lan nhớ lần đầu tiên tỉnh lại ở  đại này thì cô đang nằm trên giường bệnh. Khi đó, cô không biết chuyện gì xảy ra nên đã lo lắng hỏi những người vây quanh mình, cô muốn biết họ là ai, tại sao cô lại ở đây? Kết quả, câu nói đó của cô đã khiến mọi người giật mình, hoảng sợ. Cô bị họ đưa đi làm rất nhiều xét nghiệm, cuối cùng, bác sĩ kết luận cô bị hậu chấn thương nên đã bị mất trí nhớ.

Hải Lan nhớ rất tốt nhưng cô càng nói thì mọi người lại cho rằng thần kinh của cô có vấn đề. Cuối cùng, để không bị chuyển đến khoa tâm thần, cô đã phải giả vờ nghe theo những gì mọi người ở đây nói. Sau đó, khi hỏi dò thì Hải Lan nghe nói mình bị tai nạn khi đi chơi cùng bạn bè, hôn mê suốt một tuần lễ mới tỉnh lại, đây có thể xem là điều kì tích vì bác sĩ chẩn đoán cô có thể trở thành người thực vật.

Nhìn tờ lịch treo tường ghi năm 2019, nhìn khuôn mặt trẻ trung, ngây thơ trong gương, Hải Lan biết rằng mình đang ở lương lai. Dù thân xác không phải nhưng linh hồn đúng là của cô. Hải Lan khi đó vô cùng hoảng loạn, suốt ngày im lặng, không dám nói một lời nào. Khoảng hai tuần sau khi xuất viện trở về nhà, cô mới hơi bình tĩnh lại và tập chấp nhận mọi thứ đang xảy ra.

Gia đình mới của Hải Lan ngoài cô thì còn có ba và mẹ. Ba cô vào thành phố làm việc mười mấy năm trời mới tích góp được tiền mua được căn nhà nhỏ trong hẻm sâu này. Vì ở quê còn ông bà nên mẹ con cô phải ở lại phụng dưỡng, giờ ông bà không còn thì ba mẹ mới chuyển đến sống cùng nhau chứ ngày xưa thì vợ chồng cứ xa mãi. Tuy chưa tiếp xúc nhiều nhưng Hải Lan nhận thấy tình cảm của ba mẹ này rất tốt, họ vô cùng yêu thương, chăm lo cho nhau.

Đã ba tháng trôi qua, Hải Lan vẫn không thể quen với môi trường mới này. Mọi thứ quá hiện đại, quá lạ lẫm với cô. Ví dụ đơn giản, ngày xưa cô chỉ biết nấu cơm bằng củi, bằng rơm, giờ thì lại chuyển sang nồi cơm điện. Lần đầu, cô lơ ngơ còn không biết phải làm thế nào, cũng may mẹ cô không nghi ngờ gì, chỉ nói con gái ngoài học thì không biết làm gì nữa.

"Trường mới thế nào con?" Ngồi ăn cơm tối, ông Hoàng nhìn con gái lo lắng hỏi. Vì công việc nên ông rất ít khi có thời gian ở bên gia đình. Nay cơ hội đến nên ông muốn dành những thứ tốt nhất cho đứa con duy nhất của mình. Ông làm tài xế cho chủ tịch một công ty lớn, nhờ vào công sức đóng góp nhiều năm, lại cộng thêm gia đình luôn xa cách nên ông mới được chủ tịch ưu ái dành tặng một suất học bổng tại ngôi trường đắt đỏ nhất thành phố này. Tuy ông vui mừng nhưng cũng lo lắng vì ngôi trường này toàn con cháu gia đình giàu có, ông sợ con gái hiền lành của mình bị ức hiếp.

"Dạ rất tốt. Các bạn mới đều rất thân thiện." Hải Lan dịu dàng trả lời.

"Nếu có chuyện gì thì con nhớ nói cho ba mẹ biết không?"

"Dạ, con biết rồi."

Con gái ông ngày xưa tuy không lanh lợi nhưng cũng không dịu dàng, đằm tính. Từ khi xảy ra vụ tai nạn, tính tình con bé thay đổi hẳn. Con gái ông bỗng dưng ăn nói nhỏ nhẹ, dịu dàng, hành xử lại giống như người trưởng thành. Nhiều lúc, vợ chồng ông thấy con gái ứng xử còn chững chạc hơn cả mình nữa. Sau vụ tai nạn nghiêm trọng đó, tuy con gái không còn nhớ ra gì, tính tình lại thay đổi nhưng vợ chồng ông đều không lo lắng. Trí nhớ mất thì có thể phục hồi, tính tình thay đổi cũng không sao, vợ chồng ông chỉ muốn đứa con này có thể bình an, khỏe mạnh là được rồi.

Đêm, Hải Lan vẫn chưa ngủ. Cô đang miệt mài nghiên cứu bài vở trong trường. Kiến thức hiện tại của cô rất yếu, thời gian qua tuy đã cố gắng nhưng vẫn chưa thể tiếp thu hết những lượng thông tin mới này. Chương trình học bây giờ quá cao, quá khác xa với ngày xưa, còn có những môn lần đầu cô được tiếp xúc nữa.

"Con gái, học một lát rồi ngủ đi con. Đừng thức khuya quá kẻo mất sức." Nửa đêm, biết con gái vẫn còn thức học bài, bà Hoa đẩy cửa đi vào, nhẹ nhàng khuyên bảo.

"Dạ, lát nữa con ngủ." Hải Lan vẫn chưa quen với không khí gia đình mới này. Cô đang cố gắng hòa nhập.

Mỉm cười, xoa đầu con gái rồi rời khỏi, bà Hoa trở lại phòng mình. Thấy vợ, ông Hoàng liền lo lắng hỏi:

"Hải Lan vẫn chưa chịu ngủ sao?"

"Đúng vậy!" Ngồi xuống bên cạnh chồng, bà Hoa lo lắng. "Từ sau khi bị tai nạn, sức học của con bé giảm sút. Con bé lo lắng nên ngày đêm miệt mài ôn luyện, tôi khuyên thế nào cũng không được."

"Bà có thấy con gái của chúng ta thường hay âu sầu, suy nghĩ hay không? Tôi có cảm giác con bé đang dấu chúng ta chuyện gì đó." Ông Hoàng lo lắng.

"Con bé bị mất trí nhớ, mọi thứ xung quanh, ngay đến chúng ta đều xa lạ thì tất nhiên có điều thắc mắc cũng không dám nói ra. Chắc con gái sợ chúng ta lo lắng."

"Tôi thật sự không biết để Hải Lan vào học trường đó là đúng hay sai?"

"Con gái chúng ta chỉ biết học, mọi thứ xung quanh đều không quan tâm nên sẽ không đắc tội với ai đâu, ông đừng lo."

"Mong như bà nói."

"Khuya rồi, ông ngủ đi. Sáng mai còn đi làm sớm.

**

New York - Mỹ

Gia tộc họ Hà là niềm tự hào của nước Z khi là một trong những tỷ phú có tiếng vang tại Mỹ. Họ rất có bản lĩnh, tài năng thì vô cùng dư thừa nên trải qua nhiều thế hệ, gia tộc của họ vẫn hiên ngang đứng đầu tại đất nước này. Gia chủ hiện tại của gia tộc họ Hà có tất cả năm người con gồm gái lẫn trai, mỗi người đều có vị thế riêng biệt của mình.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!