Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bảo Bối Thật Mê Người

Tiểu cô nương nghe tiếng quát, thực sự bị dọa rồi, cả người cứng ngắc giữ nguyên tư thế nằm bò trên người Phương Cẩn, cắn cắn môi mọng:

- "Cháu làm thúc thúc đau ạ?" Giọng mềm mại như mèo con, cào cả người Phương Cẩn ngứa ngáy không chịu nổi.

Do hồi hộp nên hai quả ngực còn phập phồng, từ góc độ này y có thể thấy rõ hai bầu ngực bị đè ép lộ ra khe rãnh mê người, mượt mà trắng mịn mà áp lên ngực mình, nhịn không được tưởng tượng xúc cảm mát lạnh đàn hồi khi ngậm vào trong miệng...

- "Thúc thúc, thật sự rất đau ạ? Ở nơi nào? Tiểu Tuyết xoa xoa sẽ hết ạ?" Lâm Tuyết đôi mắt phiếm hồng lo lắng dò hỏi, hai chân lúc này đã gập sang hai bên hông Phương Cẩn, nhắm ngay dương cụ mà ngồi lên, tay nho nhỏ chống lên bụng dưới lấy thế ngồi dậy.

Vốn mặc váy xoè ngắn, động tác này làm â.m h.ộ. của cô chỉ cách lớp quần lót của hai người và lớp quần thể thao mỏng của Phương Cẩn ma sát lẫn nhau, lại nghe tiếng thở ồ ồ trầm thấp, Lâm Tuyết tinh tế cảm nhận cự vật bên dưới đang từ từ thức tỉnh rồi. Kích thước này thực sự...có lẽ sẽ làm cô dục tiên dục tử đây.

Đã đến nước này, nếu Phương Cẩn có thể nhịn được không làm ra chút hành động nào thì thực sự phải tự phong mình là Liễu Hạ Huệ, cũng chắp tay xin lỗi cự long đang hừng hực khí thế bên dưới. Y giữ chặt hai bên eo Lâm Tuyết, giả vờ rên rỉ:

- "Ừm, có chút đau, tiểu Tuyết ngồi yên để thúc thúc động một lát" Vừa nói vừa hẩy hẩy hông lên cọ xát càng nhiều với âm hộ non mềm để xoa dịu khô nóng, hai tay không chịu được vén áo Lâm Tuyết lên, trực tiếp vuốt ve hai bên eo thon nhỏ, ngón cái có vết chai vuốt ve cảm nhận làn da mịn màng làm y yêu thích không muốn rời tay, càng muốn sờ đi lên để được nhiều hơn nữa.

Lâm Tuyết rụt rè chụp lại hai bàn tay đang không yên phận, vẻ mặt mơ màng:

- " Phương...thúc...ngứa lắm...bên dưới...không...ưmmm" Eo nhỏ lắc lư muốn tránh khỏi nơi xấu hổ mà cơ thể đang tiếp xúc, càng làm cho nơi tư mật đụng chạm vào dương vật nhiều hơn. Một dòng điện sướng khoái chạy dọc toàn thân làm Lâm Tuyết không thể không tạm ngừng động tác của mình.

Nghe vậy Phương Cẩn càng tăng tốc độ hẩy hông lên xuống "Hư..đừng động...thúc thật là rất đau...cũng rất ngứa", trầm giọng hỏi nhỏ: "Thúc cũng muốn xoa xoa... Tuyết nhi là ngứa ở đây", hông thúc mạnh một cái, tay cũng không ngừng vuốt ve phần thịt non bên eo: "hay ở nơi này a". Bên dưới tiểu huyệt đã tuôn trào ái dịch, tràn ra khỏi quần lót thấm ướt nơi hai người giao nhau.

- "Ân...đều ngứa... thật khó chịu...ưmmm" hông cô trong vô thức cũng phối hợp theo nhịp điệu lên xuống của Phương Cẩn, đôi lúc thậm chí chủ động điều khiển tốc độ nhanh chậm ma sát theo ý muốn. Miệng nhỏ không ngừng phát ra âm thanh ân a nhịp nhàng, hai mắt ướt át chực trào ra như mèo con nũng nịu càng chọc người thương yêu.

- "Thúc cũng ngứa, gãi như thế này hai ta đều sẽ hết ngứa...tiểu Tuyết ngoan...đã chảy thật nhiều nước rồi...thả lỏng nào".

Phương Cẩn thấy hai mắt cô đã ngập tràn dục vọng, chớp thời cơ xoa nắn hai bầu ngực mơ ước, ban đầu chỉ xoa nắn bên ngoài, Lâm Tuyết ngăn lại hai tay đang làm loạn:

- "Đừng...đừng như vậy..." nhưng cơ thế thì thích thú càng ưỡn ngực lên để y dễ dàng hoạt động hơn.

- "Là đừng ngừng lại sao?" Mân mê nhũ thịt đàn hồi, kích thước vừa tay làm y yêu thích không thôi, nhưng xúc cảm cách tầng vải này thực sự không đủ! Y không nhịn được vén áo cô lên, vẫn ý thức được mình đang ở đâu nên không cởi áo ngực mà chỉ kéo hai cúp trượt xuống, ngực bị dồn ép lên càng nhạy cảm hơn, cơ hồ ngón tay y chỉ vừa lướt nhẹ qua hai đầu nhũ đã làm cô rùng mình khẽ ưm một tiếng. Bên dưới tiết ra quá nhiều dịch nên phát ra âm nhanh nhóp nhép dâm đãng, Phương Cẩn trêu chọc:

- " Thực mẫn cảm a, còn nói không cần đâu". Tiểu cô nương hai má phiếm hồng tình dục, nghe được khẽ trừng mắt với Phương Cẩn, nhưng do quá mê người nên làm ra động tác như liếc yêu, chọc y ha ha cười ra tiếng.

- "Ngực thúc cũng thật đau, tiểu Tuyết nhi mau xoa xoa nó đi" sau đó cầm hai tay cô mân mê hai viên đậu đỏ trước ngực mình. "Ân, đúng vậy...dùng đầu ngón tay...đúng như thế" giọng điệu trầm thấp dụ dỗ, tận tình hơn cả lúc dạy cô chơi golf ban nãy. Đợi Lâm Tuyết học được động tác rồi, hai tay chủ động xoa ngực, vòng quanh kích thích hai điểm đậu đỏ trước ngực Phương Cẩn, hai tay y cũng trở lại xoa nắn hai bầu ngực sữa, ngón tay kết hợp cuộn lấy vân vê đầu ti, ngực được kích thích sớm đã căng cứng. Hông bên dưới không quên dập càng mạnh.

- "Hư...hứcccc...thúc thúc nhẹ nhẹ thôi....nhanh một chút..nhanh nhanh....aaaaa". Bốn bề là không gian thoáng đãng, Lâm Tuyết không kiêng dè phát ra từng tiếng từng tiếng rên rỉ kiều diễm kết hợp tiếng vải sột soạt do quần áo ma sát kích thích đến nỗi Phương Cẩn cũng muốn xuất ra cùng lúc với cô, nhưng một tia lí trí còn sót lại giúp y khống chế lại cảm xúc, trận chiến còn dài.

Lâm Tuyết sau khi cao trào cả người mềm nhũn nằm úp sấp trên người Phương Cẩn, mặt vẫn còn đỏ bừng mê mang chưa lui, miệng nhỏ hô hấp từng hơi lấy không khí. Trên vầng trán tinh mịn giờ đã ướt đẫm mồ hôi, vài sợi tóc không nghe lời dính chặt trên đó, gợi cảm đến nỗi y không nhịn được bế xốc cô lên, cái lưỡi cứ thế quét qua cuốn lấy hết từng hạt từng hạt mồ hôi, kéo xuống mắt rồi đến mũi, sau đó ngậm chặt lấy hai cánh môi không rời.

Lâm Tuyết giật mình muốn lui lại thì bị y dùng một tay đỡ sau đầu ghì chặt, tay còn lại nâng hai cánh mông, đẩy sát âm hộ cô vào cự vật vẫn đang ngóc đầu bên dưới:

- "Tiểu Tuyết thì sướng rồi, nhưng nó thì vẫn chưa được ăn no đâu" thì thầm trong lúc mỗi lưỡi đang giao triền, Lâm Tuyết nghe xong hai má lại càng đỏ.

- "Cháu giúp nó đi...chỉ có cháu mới giúp được cho nó thôi" giọng đã trầm ấm lại còn như có như không mời gọi.

- "Cháu..." Lâm Tuyết vừa định đáp lời, bỗng nghe đằng xa như có tiếng gọi mình.

- "tiểu Tuyết a...Phương Cẩn a, đến nghỉ ngơi một lát đi". Là mẹ Lâm gọi. Thấy trời vẫn đang nóng hừng hực, Lâm Tuyết thì không thấy đâu nên bà sốt ruột, sợ con bé háu thắng mà bị cảm nắng thì nguy.

Lâm Tuyết hoảng hồn trượt nhanh tránh khỏi người Phương Cẩn, mau chóng đứng dậy chỉnh lại quần áo, vừa xong thì chợt có một lực đạo đánh úp lại, ép sát bắt cô tựa lưng vào gốc cây, bờ môi mỏng nhanh chóng áp tới nuốt hết tiếng la của cô vào trong.

Tiếng mẹ Lâm đã rất gần bên này rồi, thế nhưng tên đăng đồ tử phía trước vẫn không ngừng xoa nắn hai bầu ngực, quả thực là yêu thích không muốn rời tay. Lâm Tuyết cũng chỉ nhẹ nhàng cựa quậy, không dám làm ra động tác quá lớn sợ bị phát hiện, hồi hộp từng giây làm tim cô gia tốc đập, ngực lên xuống phập phồng khiến Phương Cẩn càng mê say. Môi kéo đến bên vành tai trơn bóng, vừa liếm láp vừa thì thầm:

- "Thúc thật khó chịu a"

Lâm Tuyết phải nhỏ giọng:

- "Thúc muốn cháu làm gì? Ưmm đừng aaa...mẹ đang tới đó..đừng a"

- "Một lát thúc đợi cháu ở phòng vệ sinh số 4...ân...tiểu Tuyết sẽ tới, đúng không?" Nói xong hai tay không an phận làm bộ như sắp tiến vào tiểu huyệt bên dưới. Tiếng mẹ Lâm đã rất rất gần rồi, cơ hồ vài bước nữa thôi là phát hiện được chỗ hai người đang đứng ngay!

Lâm Tuyết gấp gáp đáp ứng: "Vâng...cháu sẽ tới...ngừng...ngừng lại đi"

- "Vậy...cuộn lưỡi đáp ứng nhé...như bọn nhỏ hay ngoéo tay vậy...ngoan nào bé cưng... đưa lưỡi ra".

Lâm Tuyết thực sự rất gấp rồi. Dù cho có ý dâm yêu thích tình dục như thế nào, cô cũng rất sợ bị mẹ phát hiện.

Nhanh chóng đưa lưỡi ra, cảm nhận được lưỡi Phương Cẩn nhanh chóng cuộn lấy, sau đó mút mát giao triền. Trước khi lâm vào trầm mê với sự dụ hoặc này, Lâm Tuyết kịp thời đẩy Phương Cẩn ra, bắt được tia cười tinh quái bên khoé miệng của y vẫn chưa lui.

Cô hậm hực chỉnh lại y phục một chút thì vừa lúc mẹ Lâm tìm đến nơi, Lâm Tuyết thở phào nhẹ nhõm, tìm cách qua loa ứng đối cho qua cửa mẹ Lâm.

Trong suốt quá trình Phương Cẩn vẫn thong dong như không có việc gì theo sát phía sau, quần thể thao rộng rãi vừa vặn che khuất cự vật bên dưới, nếu nhìn kĩ sẽ thấy bề mặt vải màu sẫm hơn so với phần còn lại - không cần nghi ngờ, là mật dịch của Lâm Tuyết làm ướt. Mắt cô đảo qua nơi đó rồi nhanh chóng ngượng ngùng mà liếc đi chỗ khác tránh né, vô tình chạm vào mắt Phương Cẩn. Y cười tà tà nhìn cô, khẩu hình miệng "Phòng số 4".

Lâm Tuyết liếc y một cái, thật hết thuốc chữa, tự hỏi không biết việc mình xúc động trêu chọc người này có đúng hay không. Nhưng hành động của y lúc vừa nãy cũng thành công kích thích cô, giờ tao huyệt bên dưới cũng đang kêu gào mong muốn được thứ gì đó lấp đầy, thoả mãn nó.

—————————————————————————

Cám ơn mn rất nhiều!!! Tiếp tục ủng hộ ta nhé!
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!