Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh - Châu An Nhiên

Đến tối cô từ trong phòng riêng bước ra ngoài,vẻ mặt vẫn còn ngái ngủ một mắt nhắm một mắt mở đi lại chỗ anh, nghe tiếng động anh ngước lên nhìn thấy cô thì mỉm cười,cô đi lại chỗ anh lên tiếng.

-- Chú cười cái gì chứ ?

-- Cười vì gương mặt của em rất dễ thương.

-- Chú lừa người rõ ràng là không phải như vậy.

-- Vậy em nghĩ đó là sao ?

-- Chắc chắn chú cười là trông em còn ngủ chứ gì.

-- Cái này là do em nói không phải tôi.

-- Chú không nói ra chắc chắn trong lòng là có.

-- Oan cho tôi quá rồi.

-- Có ma mới tim chú.

Anh cười phá lên, đúng là không thể nói gì thêm đầu nào cũng bị cô chăn lại, đành bỏ qua vậy.

-- Lại đây.

-- Làm gì ?

-- Không mỏi chân sao ?

Cô nghe anh nói vậy thì cũng hơi mỏi, liền đi lại chỗ anh, mới vừa bước tới chỗ anh thì anh đã nhấc cô lên đùi anh ngồi rồi, điều này không có gì xa lạ cô thoải mái dựa vào ngực anh mà ngáp ngắn ngáp dài, anh phì cười lên tiếng.

-- Vẫn còn buồn ngủ sao ?

-- Cũng không hẳn.

-- Đói bụng chưa.

-- Chưa.

Cô lắc đầu miệng trả lời nhưng chiếc bụng nhỏ nhắn của cô đã kêu lên , điều này làm cô tỉnh ngủ hơn, vừa mới mới là chưa ai ngờ nó đã kêu lên rồi, xấu hổ chết mất, cô che gương mặt xấu hổ của mình lại, điều này làm anh chỉ biết yêu cô nhiều hơn thôi, tại sao lại dễ thương như vậy không biết.

-- Đi ăn thôi nó lại bán đứng em rồi.

Anh bế cô lên đi vào phòng riêng giúp cô rửa mặt rồi chảy tóc giúp cô, người ngoài nhìn vào tưởng đây không phải là một ông sếp lạnh lùng khó gần,nay vì một cô gái mà dịu dàng như vậy.

Làm xong anh và cô bước xuống công ty, rồi vào xe anh lái đến một nhà hàng cũng không quá nổi bật,nhìn nề ngoài vậy thôi chứ rất thu hút khách hàng đấy nhé !!

Anh và cô đi vào trong nhân viên phục vụ rất nhiệt tình, muốn có một không gian riêng cho hai người nên đã chọn phòng riêng, và cũng đã gọi món ăn chỉ chờ người đem lên là có thể ăn rồi.

-- Chú.

-- Hửm...

-- Tại sao chú lại giàu như vậy ?

-- Giàu mới nuôi được em đó.

-- Làm như em ăn nhiều lắm vậy.

-- Không hẳn, giàu mới lo cho cuộc sống sau này của chúng ta.

-- Gớm ai thèm chứ.

-- Hôm nay còn biết chê tôi luôn sao ?

-- Có đâu.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!