Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bảo Bối Hay Khóc Của Mã Tổng - Kỳ Hâm

Ở biệt thự của Chu Chí Hâm đang soạn đồ cho Tô Tân Hạo để y chuẩn bị chuyển tới Hắc Tư. Y sẽ ở một khu riêng của Hắc Tư. Chuyện này hắn cũng đã thông qua. Đáng nhẽ tra là sẽ ở Mã Gia, thế nhưng Tô Tân Hạo y muốn đến Hắc Tư chơi với cậu.

Tô Tân Hạo ngồi trên sofa cắn hạt dưa xem thời sự thì nhìn thấy tin tức nội dung như sau:

_ Phong Gia vừa thống cáo khắp giới thương nghiệp về hôn sự của Phong Tổng Phong Thiên sẽ nên duyên cùng với Lạc Thiếu Gia Lạc Đình trong mùa xuân tới đây, Phong Gia còn nói rằng Lạc thiếu đã mang thai. Lạc Đình thiếu gia sắp tới sẽ là Phong phu nhân của Phong Gia...

Y đang cắn hạt dưa nhìn thấy tin tức này sốc tới nỗi cắn vào lưỡi mà bất chợt thét lên:

_ Á!!

Chu Chí Hâm đang sắp xếp đồ trong kia thì nghe thấy tiếng phu nhân nhà mình thét lên thì vội vàng chạy ra sofa:

_ Hạo Nhi!!

Tô Tân Hạo che che đầu lưỡi rồi đập tay xuống ghế liên tục dục :

_ Chu Chí Hâm! Qua đây nhanh lên!!

Chu Chí Hâm vội ngồi xuống sofa cạnh Tô Tân Hạo, y tay vào TV và nói với anh:

_ Em xem! Lạc Đình trở thành thiếu phu nhân của Phong Gia kìa!!

Chu Chí Hâm nhìn vào bản tin cũng sốc không kém cạnh gì:

_ Ồ! Anh ba thế mà lại sẽ cưới trước Anh hai cơ đấy! Xem ra anh ba thông suốt rồi.

Tô Tân Hạo không hiểu nhíu mày hỏi:

_ Cái gì anh ba, anh hai?

Chu Chí Hâm cười cười rồi nói:

_ Không có gì, mấy vụ việc này phức tạp lắm.

Tô Tân Hạo chấm hỏi đầy đầu nhìn Chu Chí Hâm:

_ Em khơi lên trí tò mò của anh xong bây giờ em nói không có gì? Em muốn chết thì cứ nói thẳng đi!

Chu Chí Hâm cười cười hôn hôn lên má của Tô Tân Hạo:

_ Em mà chết thì ai làm ba con của anh chứ? Chúng ta chuẩn bị đến Hắc Tư vào ngày mai nhé!

....

Hoàng Kim Hội, Ngao Tử Dật đang ngồi ôm Lý Thiên Trạch trong lòng nói:

_ Trạch Nhi, hay ngày mai mình cưới luôn đi, em chờ không có nổi.

Lý Thiên Trạch cười khổ vỗ nhẹ vào đầu anh:

_ Hai tháng nữa là cưới rồi, em còn không chờ được cái gì?

Ngao Tử Dật chu mỏ lên:

_ Những hai tháng đấy! Anh không phải bảo thích em hơn 10 năm sao? Sao anh không vội gì thế Trạch Nhi?

Lý Thiên Trạch cười nhạt móc trong túi ra một cái lọ nhỏ:

_ Em trách anh cái gì? Độc này mới nghiên cứu hôm qua, bọ cạp Châu Phi!?

Ngao Tử Dật giật thót dúi đầu vào hõm cổ y cười hì hì:

_ Thôi mà, ai lại dọa dẫm chồng mình như anh chứ?

Lý Thiên Trạch cười rộ lên xoa xoa tóc Ngao Tử Dật:

_ Thế có ai như em không? Vừa nói yêu được 1 tháng liền nói hai tháng sau cưới luôn.

Ngao Tử Dật không màng lý lẽ gì:

_ Thì tại em yêu anh đấy!

Lý Thiên Trạch cười cười bật TV lên, bản tin kia hiện ra trước mắt hai người.

Ngao Tử Dật ngóc đầu ra từ trong lòng của Lý Thiên Trạch mà nói:

_ Vậy là Phong Thiên đã nghĩ thông à?

Lý Thiên Trạch gật gật:

_ Có thể là do món đồ hôm đó Tứ Húc đưa cho cậu ta chăng?

Ngao Tử Dật nghĩ nghĩ rồi lại úp mặt vào hõm cổ y như cũ:

_ Kệ cậu ta, không có suy nghĩ dại dột động vào Đinh Trình Hâm là được rồi.

Lý Thiên Trạch cũng gật đầu đồng tình:

_ Cơ mà, đã có con như vậy quả thật là có hơi nhanh.

Ngao Tử Dật nhếch mép:

_ Cũng không nhanh, nếu như không phải Đinh Nhi ngây thơ lại còn nhỏ thì Mã Gia Kỳ đã xơi tái em ấy từ lâu rồi ấy chứ. 3 tháng nay rồi chứ ít gì đâu.

.....

Mã Gia, Hạ Tuấn Lâm và Tống Á Hiên đóng cửa trên phòng chơi game.

Sinh Tuyết Ngân bên dưới nhìn tin tức kia thì nở nụ cười ấm lòng. Cuối cùng thì... mọi chuyện cũng đã ổn thỏa rồi. 10 năm nay, bà đã gánh mối hận ấy 10 năm rồi.

Thanh Lục xoa bóp cho bà rồi nói:

_ Cuối cùng ngài cũng đã giải quyết hiểu lầm với Ngũ thiếu.

Sinh Tuyết Ngân gật đầu:

_ Ừm, ta gánh nó 10 năm, coi như là đã hoàn thành lời hứa với mẹ thằng nhỏ năm xưa rồi.

Thanh Lục cười dịu dàng:

_ Ngài ấy sẽ tới đây thăm ngài sao?

Sinh Tuyết Ngân nghĩ nghĩ:

_ Ta không cần nó phải để ý đến, chỉ cần nó chấp nhận nó không chỉ là người của Phong Gia mà còn là huyết mạch của Mã Gia. Mong nó đừng thù hận gì Tiểu Mã nữa là ta đã thấy tốt lắm rồi.

_ Ngài ấy nghĩ thông rồi, còn công bố phu nhân của mình rồi. Chứng tỏ rằng ngài ấy sẽ không đối nghịch với Đại thiếu nữa.

_ Đã 10 năm rồi, gánh mãi vai ta cũng mệt, cuối cùng cũng buông xuống được rồi.

_ Lão phu nhân, người vất vả rồi.

....

Hắc Tư, Đinh Trình Hâm lăn trên mặt đất với Tiểu Bạch, Huyên Yến nheo mày nhìn tin tức kia một hồi rồi lại nhìn cậu chăm chăm. Cuối cùng chị thở nhẹ một cái.

Đinh Trình Hâm khó hiểu nhìn Huyên Yến:

_ Sao chị lại nhìn em như thế?

Huyên Yến mất mấy giây rồi sau đó cười dịu dàng:

_ Là do ngài quá đáng yêu thôi.

Đinh Trình Hâm ngại ngùng lại hôn hôn lăn lăn với Tiểu Bạch trên mặt đất như cũ, còn không quên nói:

_ Tối nay Kỳ Kỳ về phải bắt Kỳ Kỳ mặc áo khủng long ô la la ~~

Huyên Yến nghe thế cười khổ:

_" Phu nhân bắt đầu leo lên cổ Đại thiếu ngồi rồi. "

______________

Phong Gia, Phong Thiên ngồi trên sofa phòng khách, nhìn tin tức được tung ra với đôi mắt lạnh lẽo lại nhiễm chút đau thương nhàn nhạt.

_ Con đã tha thứ cho Tuyết Ngân rồi sao?

Phong lão gia - Phong Ngạo Lăng ôn nhu hỏi.

Phong Thiên chần chừ rồi gật đầu:

_ Con.. là con trách nhầm bà ấy.

Phong Ngạo Lăng cười:

_ Mẹ con yêu cầu đến lúc con trưởng thành mới cho con biết được chân tướng sự việc. Bà ấy đã cực khổ che dấu suốt 10 năm rồi.

Phong Thiên sau đó cau mày:

_ Tại sao mẹ con lại yêu cầu như thế? Mẹ con muốn con hận bà ấy sao?

Phong Ngạo Lăng lắc đầu:

_ Không, mẹ con không phải muốn con hận bà ấy mà là tự con ngộ nhận việc mẹ con chết là do bà ấy. Mẹ con muốn con trưởng thành, mẹ con muốn con tự mình bước đi trên đôi chân của mình. Cũng vì hiểu được ước muốn của mẹ con mà Tuyết Ngân bà ấy đã đưa con tới Phong Gia. Phong Thị là công sức của con, đó chính là sự trưởng thành của con rồi.

Phong Thiên lúc này che mặt. Hiểu lầm đã hơn 10 năm rồi, thật sự là gã đã trách lầm bà.

Lúc này Lạc Đình rón rén đi xuống:

_ B.. ba, Thiên...

Phong Ngạo Lăng thấy y thì cười ôn nhu với y rồi nói với gã:

_ Vợ con đang mang thai, gác lại chuyện này đi. Tháng sau liền tính tiếp.

Phong Thiên gật đầu, gã đứng dậy đi đến chỗ Lạc Đình ôm ngang y lên lầu:

_ Em thấy khó chịu ở đâu sao? Tôi giúp em xem.

Lạc Đình lắc đầu:

_ Không, không có. Chỉ là muốn xin anh cho tôi.. đi ra ngoài chơi thôi.

Phong Thiên cười sủng nịnh:

_ Tôi đưa em tới Hắc Tư nhé? Ở đó có một cậu bé rất dễ thương, sẽ bồi em chơi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!