Tổ chức dạo gần đây ít việc để làm, giao dịch đều tiến hành thuận lợi không có gì cần phải quan tâm lắm. Cho nên hắn hôm nay đã cho tổ chức có thời gian nghỉ phép là 1 tuần với những thành viên trụ cột.
Mã Gia Kỳ thức giấc sớm hơn Đinh Trình Hâm, hắn cúi xuống nhìn bảo bối của mình đang ngoan ngoãn ngủ trong ngực mình thì cười sủng nịnh.
Hắn vuốt ve sườn mặt thanh tú góc cạnh của cậu một thôi một hồi.
Mã Gia Kỳ dịu dàng gọi:
_ Đinh Nhi, thức dậy thôi!
Cậu không nhúc nhích gì, vẫn nằm ngoan ngoãn trong lồng ngực hắn mà say ngủ.
Mã Gia Kỳ thấy cậu không nhúc nhích gì đột nhiên nổi lên suy nghĩ muốn chiếm tiện nghi của cậu một chút.
Hắn nắn nắn cái mặt trắng nõn của cậu một chút sau đó lại hôn lên đôi môi đỏ mọng của cậu một chút. Hôn một chút hắn lại muốn một chút cuối cùng biến thành hôn sâu.
Đinh Trình Hâm trong giấc ngủ vẫn rên lên khẽ khẽ đến khi cậu cảm thấy như bản thân mình đang thiếu dưỡng khí thì cậu lập tức mở mắt ra và đẩy đẩy hắn.
Mã Gia Kỳ thấy cậu đã thức dậy có sức đẩy mình ra rồi thì buông cậu ra:
_ Em tỉnh rồi?
Đinh Trình Hâm thở dốc gật đầu, hiện mặt cậu đã đỏ ửng rồi. Mắt cũng mờ đi nhạt nhòa tạm thời chưa thể lấy lại được tiêu cự.
Mã Gia Kỳ nhìn cậu như thế thì lập tức nổi lên sắc tâm. Người ta nói buổi sáng thì " thứ đó " thường hay xúc động mà. Hiện tại Mã Gia Kỳ hắn lại phải chứng kiến một khung cảnh sắc tình thế này.
Không làm gì thì hắn chắc chắn là bất lực rồi.
Mã Gia Kỳ ngay lập tức kéo cậu ngồi dậy lần nữa hôn lên đôi môi đỏ mọng của Đinh Trình Hâm. Hắn bẻ khớp hàm cậu xuống, kéo cái lưỡi non mềm đang lẩn tránh công kính của hắn ra trêu đùa một trận ra trò.
Cậu bị hắn hôn tới quay cuồng đầu óc, mọi thứ trống rỗng không hề nghĩ được gì cả. Hắn hôn sâu đến mức khiến nước mắt sinh lý của cậu cứ thế tuôn ra.
Mã Gia Kỳ không những hôn môi cậu mà còn luồn tay vào trong tấm áo ngủ trắng của cậu. Bàn tay lạnh lẽo di chuyển từ eo lên đến ngực, xúc cảm khiến cho cậu run rẩy bủn rủn cả tay chân. Cả người cậu như mềm nhũn xuống vật.
Mã Gia Kỳ cảm thấy hôn đủ rồi liền buông Đinh Trình Hâm ra. Lúc này cơ thể cậu đổ ụp xuống lồng ngực, vòng tay của hắn. Thở còn không ra hơi, nước mắt tèm lem nhìn đáng thương lắm!
Mã Gia Kỳ ánh mắt ôn nhu như nước nâng đầu cậu lên, một tay đỡ lấy gáy cậu một tay lại lau đi giọt nước mắt khóe mi cậu rồi ôm cậu vào lòng:
_ Tôi làm em sợ sao?
Đinh Trình Hâm khẽ lắc đầu nhưng vẻ mặt lại vô cùng ủy khuất. Mặt cậu đỏ ửng vì vừa bị hôn sâu, môi cậu cũng vì hôn mà giống như được tô son lên vậy. Đỏ vô cùng luôn, còn có một chút hơi sưng tấy.
Mã Gia Kỳ muốn tiến thêm bước nữa mà nhìn bé con nhà mình khóc nhè thế này liền thôi.
Hắn thả cậu xuống giường, đứng dậy lấy quần áo cho cậu rồi nói:
_ Em ở ngoài này thay đồ, tôi vào trong nhà tắm một lát.
Đinh Trình Hâm ngây thơ hỏi:
_ Kỳ Kỳ tắm buổi sáng sao?
Mã Gia Kỳ cười khổ nhìn bé con hay khóc ngây thơ liền xoa đầu cậu:
_ Như thế đối với tôi tốt cho sức khỏe, em đừng bắt chiếc, sẽ ốm đấy.
Nói xong hắn đứng dậy đi vào nhà tắm... xả nước lạnh. Mùa đông thì lạnh lẽo đấy nhưng hắn thì còn phải làm lửa trong người mình hạ xuống kìa.
Đinh Trình Hâm bên ngoài thay đồ xong, cậu vẫn còn phủ một tầng hồng nhạt trên khuôn mặt của mình. Cậu hiểu được một chút, nhưng lại... cũng không hiểu lắm.
....
Huyên Yến chuẩn bị bữa sáng xong cũng là lúc Mã Gia Kỳ bế Đinh Trình Hâm xuống dưới lầu.
Huyên Yến khẽ cúi người:
_ Đại thiếu, thiếu gia buổi sáng tốt lành.
Đinh Trình Hâm ở trên người lễ phép chào lại Huyên Yến:
_ Chị Yến buổi sáng tốt lành ạ!
Mã Gia Kỳ không nói gì ôm cậu đi xuống dưới bếp. Lúc này Đinh Trình Hâm mắt sáng lên nhìn thấy hổ con.
_ Tiểu Bạch!!
Đinh Trình Hâm lập tức chạy tới chuồng của Tiểu Bạch đặt dưới bếp mở cửa lồng ra rồi ôm Tiểu Bạch trên tay.
_ Gào~
Tiểu Bạch nhìn cũng rất vui khi được cậu ôm lên tay. Tất nhiên là hắn - Mã Gia Kỳ không hề thích điều này một chút nào.
Mã Gia Kỳ đem con hổ con đặt xuống với vẻ mặt ghét bỏ:
_ Em ăn sáng xong muốn ôm nó đi đâu thì ôm, tôi sẽ không cấm em làm việc này.
Đinh Trình Hâm nghe thế vui vẻ liền hôn lên má của hắn đến chụt một phát vang nhà:
_ Đinh Nhi yêu Kỳ Kỳ nhất!!
Tự nhiên lúc này tức giận ghen tuông của hắn bay sạch sẽ...
Vốn dĩ ban đầu là hắn muốn đưa cậu đi chơi nhưng ở bên Mã Thị thuộc quản lý hiện tại của Trần Tứ Húc có chút trục trặc. Hắn liền lại phải để cậu ở lại Hắc Tư rồi sau đó đi tới Mã Thị xem xét tình hình.
Hắc Tư, Tống Á Hiên xuất hiện với vẻ mặt bực bội và lạnh lùng chưa từng thấy trước đây đi vào bên trong. Bên cạnh cũng là môt Hạ Tuấn Lâm mặt lạnh không kém gì Tống Á Hiên.
Đinh Trình Hâm đang lăn trên mặt đất tại sảnh chính của Hắc Tư như mọi hôm thì thấy hai vị ca ca của mình đi vào bèn vui vẻ chào hỏi:
_ Hiên Ca, Hạ Ca buổi sáng tốt lành!
Hai người ngồi lên sofa ngay bên trên cậu nặn ra nụ cười gượng gạo:
_ Chào em Đinh Nhi.
Cậu nhận thấy tâm trạng của hai người đều không đúng liền bế Tiểu Bạch trên tay đứng dậy đi tới ngồi vào giữa hai người hỏi:
_ Hai anh làm sao thế? Có gì không vui sao ạ?
Tống Á Hiên cười xoa đầu cậu:
_ Không có gì đâu, bọn anh tới đây trông em cho Mã Ca nè.
Hạ Tuấn Lâm cũng cười phụ họa:
_ Phải đó, bọn anh tới đây chơi với em mà.
Đinh Trình Hâm nhìn hai người nghĩ nghĩ một lát rồi hỏi:
_ Nhẫn cưới của anh đâu rồi Hiên Ca? Còn có Hạ Ca, vòng cổ của anh đâu mất rồi?
Hai người nghe thế thì im bặt, hai người đều không nghĩ cậu lại quan sát được như thế.
Đinh Trình Hâm lại hỏi:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!