Lạc Đình tức giận nhìn chằm chằm Chu Chí Hâm như muốn thét lên:
_ Chúng ta đã từng vui vẻ như thế! Sao anh dám nói chúng ta không có chút quan hệ nào!!!
Chu Chí Hâm nhìn qua biểu cảm của Tô Tân Hạo, thấy y vẫn bình tĩnh thì mới thầm thở phào mà nhìn Lạc Đình lạnh lùng phản bác:
_ Cậu rõ ràng biết chúng ta không có quan hệ gì, lại cố tình làm cho anh ấy hiểu lầm, cậu biết tôi không thích những kẻ bẩn thỉu cơ mà.
Lạc Đình nghẹn lời không nói được gì, nhìn Tô Tân Hạo đang bình thản uống trà thì nghẹn một bụng tức to đùng. Không trút giận được sang cho Tô Tân Hạo thì Lạc Đình bắt đầu đổi hướng tấn công sang Đinh Trình Hâm.
Lạc Đình chỉ tay thẳng vào mặt của Đinh Trình Hâm:
_ Vậy thằng mặt hoa da phấn này là ai hả? Không phải người tình của cậu thì là gì đây!!??
Đinh Trình Hâm mặt hoang mang thấy rõ tự chỉ vào bản thân mình mà hỏi:
_ Tôi sao?
Tô Tân Hạo cũng hướng tầm mắt về phía của Đinh Trình Hâm, trong đáy mắt tràn đấy địch ý.
Chu Chí Hâm đen mặt lại, thâm trầm nói:
_ Lạc Đình, không muốn mất mạng thì đừng bao giờ phỉ báng anh ấy.
Lạc Đình nghe thế khinh bỉ ra mặt nhìn cậu, giọng mỉa mai thấy rõ:
_ Cậu bảo vệ rõ ràng như thế bộ không sợ anh Hạo buồn sao?
Còn đánh tầm mắt sang khuôn mặt đã biểu lộ vẻ thất vọng của Tô Tân Hạo. Lạc Đình cười lạnh thầm nghĩ:
_ Hứ! Chu Chí Hâm không thể là của tôi thì Tô Tân Hạo anh cũng đừng hòng! Nhìn thằng nhóc này ngây thơ thế này sẽ dễ trị thôi.
Lần này Chu Chí Hâm chưa lên tiếng thì Đinh Trình Hâm đã nói trước, cậu nhíu mày lại nhìn Chu Chí Hâm:
_ Nơi này của cậu còn không vui bằng Hắc Tư.
Nghe thế cả Tô Tân Hạo cùng Lạc Đình đều sững sờ giây lát. Hắc Tư? Biệt phủ của Mã Tổng Mã Gia Kỳ, chủ nhân đứng đằng sau của Mã Thị. Cũng là nhà của Chu Chí Hâm!?
Tô Tân Hạo lúc này thật sự tức giận đứng dậy:
_ Chu Chí Hâm! Em đem cậu ta về tận Hắc Tư rồi? Em thật khiến anh thất vọng!!
Chu Chí Hâm vội vã giữ tay Tô Tân Hạo lại:
_ Bởi vì anh luôn hấp tấp nên mới có hiểu lầm giữa chúng ta đấy! Không bao giờ chịu nghe em nói cả! Anh ngồi xuống đi!!
Tô Tân Hạo ấm ức bị Chu Chí Hâm ấn xuống bên cạnh Đinh Trình Hâm căm phẫn nhìn cậu. Đinh Trình Hâm hoang mang vô cùng, sao Chu Chí Hâm nói là đưa cậu sang đây để đi chơi mà!?
Lúc này Lạc Đình cũng cảnh giác nhìn Đinh Trình Hâm, được tới tận Hắc Tư thì chắc chắn thân phận.. ít nhất cũng là chính thất. Chẳng lẽ đính hôn cùng Chu Chí Hâm rồi!?
Chu Chí Hâm lúc này nhìn sang cậu cười cười:
_ Anh dâu thông cảm, hiện tại có chút chuyện lát nữa Tân Hạo sẽ cùng anh đi chơi ha.
Đinh Trình Hâm mặt mày cau có nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
Tô Tân Hạo và Lạc Đình cùng nhau ngạc nhiên:
_ Anh dâu!?
Chu Chí Hâm lạnh giọng nhìn Lạc Đình:
_ Phải, đây không phải tình nhân của tôi mà là anh dâu của tôi, tương lai sẽ là Mã thiếu phu nhân. Dám động vào anh ấy thì sẽ phải chịu cơn thịnh nộ đáng sợ của anh trai tôi Mã Gia Kỳ. Lạc Đình, cậu nghĩ mình có mấy cái mạng mà dám thách thức giới hạn của Mã Gia Kỳ!?
Lạc Đình không dám tin nhìn Đinh Trình Hâm, công nhận cậu xinh đẹp nhưng người của Mã Gia Kỳ thì quá...
Lúc này cái vòng cổ của cậu vang lên tiếng nói:
_ Đinh Trình Hâm, em đang ở đâu?
Cả ba người còn lại đều có hơi giật mình. Nhất là Lạc Đình và Tô Tân Hạo. Thật sự đây là giọng nói của Mã Gia Kỳ không thể giả được.
Chu Chí Hâm xía miệng vào:
_ Em đưa anh dâu đi chơi một lát thôi anh, anh dâu sẽ không có sao hết.
Mã Gia Kỳ đầu bên kia nhíu mày khó chịu:
_ Anh không hỏi em, anh hỏi Đinh Trình Hâm!
Cậu nghe hắn gằn giọng cái giật thót lập tức nói:
_ A, tôi chỉ... đi với Chu Chí Hâm thôi, em ấy nói đưa tôi đi chơi.
Mã Gia Kỳ nhẹ nói:
_ Trước 6h tối phải có mặt ở Hắc Tư, mùa đông trời tối nguy hiểm.
Đinh Trình Hâm ngoan ngoãn nghe lời:
_ Vâng.
Sau đó hội thoại kết thúc Lạc Đình cùng Tô Tân Hạo đều nhìn Đinh Trình Hâm bằng con mắt không thể tin nổi.
Chu Chí Hâm thì cười:
_ Hiện tại hai người còn dám không tin sao?
Đinh Trình Hâm lại nhìn Chu Chí Hâm nói:
_ Chí Hâm, trước 6h tôi phải ở Hắc Tư.
Chu Chí Hâm nhìn Lạc Đình:
_ Chuyện này nhanh chóng kết thúc, tôi với cậu không có quan hệ gì cả mời cậu đi khỏi đây.
Lạc Đình tức giận:
_ Chu Chí Hâm cậu!!!
Đinh Trình Hâm cũng cảm thấy Lạc Đình thật khó hiểu nhìn Lạc Đình:
_ Chu Chí Hâm đã không có quan hệ gì với cậu, tại sao cậu còn không rời đi? Tôi không hiểu.
Đinh Nhi không biết, Đinh Nhi không hiểu!
Lạc Đình nghe thế tức giận đứng dậy bỏ về.
Hiện tại chỉ còn cậu, Chu Chí Hâm và Tô Tân Hạo.
Đinh Trình Hâm lúc này chọt chọt vào má của Tô Tân Hạo rồi ngây thơ cảm thán:
_ Oa, mềm quá đi!
Tô Tân Hạo bị cậu chọt cho lập tức phản ứng mà giật mình né sang:
_ Nhóc ... đang làm cái gì vậy??
Chu Chí Hâm nhìn chỉ thấy buồn cười, hai tiểu đáng yêu ở cùng một chỗ thì chỉ có siêu đáng yêu!!
Chu Chí Hâm bèn nói:
_ Tô Tân Hạo, anh cùng anh dâu đi đâu đó chơi đi, sẽ rất vui đấy!
Tô Tân Hạo còn chưa nói gì thì Đinh Trình Hâm đã nói trước, gương mặt cậu còn có vẻ hí hửng lắm:
_ Này, anh là vợ của Chu Chí Hâm hả?
Tô Tân Hạo đỏ mặt phủ nhận:
_ Không phải đâu, nhóc đừng nghe Chu Chí Hâm nói bậy.
Chu Chí Hâm phì cười:
_ Em đâu có nói bậy, làm nhiều như thế chắc tháng sau là kiểu gì anh cũng mang thai thôi.
Tô Tân Hạo mặt đỏ bừng cầm dép lên:
_ Chu Chí Hâm!!!
Chu Chí Hâm cười mà nói:
_ Hai người đi đâu đó chơi đi, em đi gặp Văn Ca xử lý chút vấn đề về kỹ thuật.
Tô Tân Hạo hơi khó xử:
_ Nhưng... anh muốn về nhà.
Chu Chí Hâm lạnh mặt:
_ Nhà anh thì có ai? Anh lại muốn chạy chứ gì? Hiểu lầm giải quyết rồi anh còn muốn đi à, không cho!! Anh phải bảo vệ Đinh Ca, người ta bé hơn anh một tuổi đấy, em giao trách nhiệm đưa anh dâu em đi chơi cho anh. Em đi đây, anh mà dám trốn thì đừng có để em bắt được! Nếu không trong 1 tuần anh đừng có mơ xuống giường được!
Nói xong Chu Chí Hâm lập tức đứng dậy đi luôn, tất nhiên là đến phòng kỹ thuật của Hoàng Kim rồi. Mã Gia Kỳ hắn nói mãi cuối cùng Chu Chí Hâm cũng chịu giúp, có điều không phong chức vụ giống như Nghiêm Hạo Tường và Lưu Diệu Văn. Tống Á Hiên và Hạ Tuấn Lâm đã không có chức vụ nữa lui về ở ẩn rồi. Lý Thiên Trạch và Ngao Tử Dật thì giống Nghiêm Hạo Tường và Lưu Diệu Văn, chỉ đứng sau mỗi hắn.
Vậy là trách nhiệm đưa cậu đi chơi rơi vào tay của Tô Tân Hạo.
Tô Tân Hạo vừa làu bàu vừa xoa xoa eo:
_ Ai chạy chứ!? Suốt ngày dọa, đau hết cả eo rồi..
Đinh Trình Hâm lại ngây thơ sáp lại gần Tô Tân Hạo hỏi:
_ Chu Chí Hâm làm gì mà anh lại đau eo thế, Tô.. Tân Hạo?
Tô Tân Hạo không tin nhìn Đinh Trình Hâm:
_ Mã Gia Kỳ đó... không làm gì em sao?
Đinh Trình Hâm lắc đầu nguầy nguậy, ngoại trừ mặt đẹp nhưng hơi hung dữ với lại không có tí cảm xúc nào ra thì đúng là hắn tốt với cậu mà.
Tô Tân Hạo giật giật khóe miệng nghĩ:
_" Anh em mà khác quá nhỉ? Phải chi tên nhóc Chu Chí Hâm này được một góc của anh trai mình thì có phải hay không!? Hở một tí là đè mình lên giường!! "
__________________
Tô Tân Hạo dẫn Đinh Trình Hâm đến một khu vui chơi toàn trò chơi mạo hiểm. Hai người lúc này bắt chuyện tới thân thiết rồi.
Ban đầu thì Đinh Trình Hâm cậu còn hưng phấn lắm, vui vẻ tới không lúc nào ngồi yên cứ chạy qua chạy lại khiến cho Tô Tân Hạo hơi đau đầu.
Thế nhưng không, sau khi chơi tàu lượn siêu tốc thì Đinh Trình Hâm bắt đầu sợ tới khóc bù lu bù loa lên. Mĩ nhân dáng vẻ khóc lên cũng động lòng người, khiến cho người ta có cảm giác muốn đặc biệt bắt nạt.
Vậy là Tô Tân Hạo lại vừa dỗ vừa dụ cậu chơi thêm vài trò. Tàu hải tặc, nhà ma.... Đinh Trình Hâm mỗi khi chơi xong đều khóc đến lợi hại, thế nhưng sau đó thì Tô Tân Hạo nói chơi trò nào lại như cũ sợ mà vẫn muốn chơi trò ấy.
Đến tận hơn 5h thì hai người đều hơi mệt mỏi mà ngã xuống ghế ở gần đó. Hiện tại trời mùa đông cũng mờ mờ tối rồi, nhiệt độ đang dần hạ xuống.
Tô Tân Hạo đưa cho cậu một chai nước:
_ Hôm nay chơi vui không Đinh Nhi?
Đinh Trình Hâm nhận chai nước uống một ngụm, tay kia thì lau nước mắt, khóe mắt vẫn như cũ ửng hồng lên:
_ Đinh Nhi sợ... nhưng mà vui!