Trương Chân Nguyên chào hỏi một tiếng:
_ Dực tiểu thư buổi sáng tốt lành.
Dực Thanh Ly đáp lễ:
_ Trương quản gia buổi sáng tốt lành.
Mã Gia Kỳ nhìn người có “ hôn ước ” với mình đã 5 năm không gặp bằng ánh mắt lạnh lẽo cùng lạ lẫm:
_ Cô thay đổi rồi.
Dực Thanh Ly mỉm cười:
_ Em còn việc bên Pháp, hôm nay chỉ về đây thông báo một chút cho Mã lão phu nhân.
Mã Gia Kỳ nhìn Dực Thanh Ly lạnh lùng nói:
_ Tôi sẽ không kết hôn với cô.
Cơ thể Dực Thanh Ly hơi khựng lại nhìn Mã Gia Kỳ:
_ Tại sao?
Mã Gia Kỳ lạnh lẽo trả lời:
_ Cô biết.
Dực Thanh Ly lúc này đột nhiên nở một nụ cười có vẻ vô cùng thỏa mãn đi đến trước mặt của hắn, đột nhiên cúi gập người 90° :
_ Cảm ơn anh rất nhiều!
Mã Gia Kỳ và Trương Chân Nguyên khó hiểu nhìn Dực Thanh Ly. Cô gái này.... thật có chút khác thường.
Dực Thanh Ly sau đó ánh mắt vốn tĩnh lặng hơi ánh lên niềm vui hiện rõ nơi đáy mắt:
_ Vốn dĩ em định về đây chính là muốn chúng ta suy nghĩ lại về mối hôn sự này. Anh không muốn kết hôn với em như vậy lại vừa hay, em cũng vậy.
Trương Chân Nguyên trực tiếp đơ người, sự việc này đến nhanh khiến anh trở tay không kịp.
Mã Gia Kỳ nhanh chóng phản ứng cười nhạt:
_ Bà ấy sẽ đồng ý nhanh thôi, Dực Gia cô lo liệu đến đâu rồi? Mã Gia và Dực Gia lập ra hôn ước này không phải vì lợi ích hai nhà sao? Hiện tại cô không muốn kết hôn với tôi thì Dực Gia cô sẽ phải tự mình ứng phó, tôi không thể giúp cô.
Dực Thanh Ly ngữ khí tự tin:
_ Chuyện này em sẽ trao đổi với Mã lão phu nhân, sẽ có chút thỏa thuận được đặt ra. Em tin là anh cũng biết nó sẽ có nội dung thế nào.
Mã Gia Kỳ nhếch miệng:
_ Tôi thích sự thông minh thức thời của cô.
Dực Thanh Ly cười rồi lại tò mò hỏi:
_ Anh không thể chạm vào ai thì chẳng lẽ.. Mã Gia tuyệt hậu à?
Trương Chân Nguyên cười ra tiếng rồi lại nhanh chóng thu lại vẻ mặt của mình, Dực tiểu thư quả thật cái gì cũng dám hỏi.
Ngũ quan cực phẩm của hắn lạnh xuống, mày đẹp nhăn lại mà nói:
_ Tôi đến đây đón người của tôi.
Dực Thanh Ly nghe thế thì sự tò mò lại càng được đẩy lên đỉnh điểm sấn tới gần hơn chút hỏi:
_ Là ai vậy? Nam hay nữ thế? Khiến anh động được vào mình chắc chắn là thiên tài.
Mã Gia Kỳ cười khẽ quay người:
_ Em ấy rất ngốc, rất hay khóc, không phải thiên tài.
...
Nhà chính Mã Gia, Sinh Tuyết Ngân ngồi trên ghế sofa nhấp ngụm trà, đối diện bà chính là Mã Gia Kỳ, bên cạnh còn có Dực Thanh Ly.
Bà cười hiền hậu:
_ Thanh Ly về rồi à? Sao không nói trước với ta một tiếng ta đưa con về đây.
Dực Thanh Ly khách khí:
_ Không cần phiền phức như vậy đâu ạ.
Mã Gia Kỳ khuôn mặt biểu lộ rõ ràng sự không kiên nhẫn mà hỏi:
_ Mẹ, Đinh Trình Hâm đang ở đâu?
Sinh Tuyết Ngân nhếch miệng " ồ " một tiếng:
_ Thằng bé mới ở đây mấy ngày chứ? Ta còn muốn nó ở đây bồi ta chơi thêm mấy hôm nữa.
Mã Gia Kỳ không kiên nhẫn đứng dậy:
_ Con hỏi, Đinh Trình Hâm đang ở đâu?
Sinh Tuyết Ngân chép miệng:
_ Ở hoa viên phía sau, đang chơi cùng Thanh Lục.
Mã Gia Kỳ lạnh giọng:
_ Hai người nói chuyện đi, con đi trước.
_________________
Hoa viên, Đinh Trình Hâm ngồi trên xích đu trong mái hiên. Trên người cậu mặc một cái áo kiểu dáng của thời những năm 80 - 90 của anh. Áo dài một đường đến cổ chân. Ống tay là ống loe, ở eo có bó một chút làm nhìn rõ vòng eo mảnh khảnh của cậu. Nhan sắc động lòng người này của cậu cộng thêm cái áo này, nó khiến cậu nhìn giống như một món đồ thủy tinh mong manh dễ vỡ. Tráng lệ, xinh đẹp lại vô cùng yếu ớt. Cái này cũng là sự thật, cơ thể cậu vốn dĩ không hề khỏe một chút nào.
Chất liệu làm nên chiếc áo này không hề rẻ chút nào, nhìn là thấy đứng dưới ánh mặt trời từng đường nét chỉ vàng chỉ bạc đều ánh lên vô cùng chói mắt. Bên trong có lẽ là cậu sẽ mặc một chiếc quần lụa mỏng. Bộ áo này không mỏng đâu, nó không quá mỏng cũng không quá dày, thích hợp cho mặc mùa thu.
Mã Gia Kỳ nhìn cậu cười vui vẻ với Thanh Lục, chỉ thiếu đôi cánh nữa thôi thì hắn sẽ nghĩ cậu là thiên sứ đấy.
Đinh Trình Hâm ngồi trên xích đu, Thanh Lục ở bên cạnh đẩy xích đu cho cậu. Cô thấy được hắn trước, nhìn thấy ánh mắt của hắn liền tự biết mình cần lui đi.
Đinh Trình Hâm chơi vui vẻ đột nhiên cảm thấy có ai ôm mình từ đằng sau, cậu nghĩ là Thanh Lục:
_ Chị Lục, đẩy xích đu cho em đi.
Mã Gia Kỳ trầm giọng:
_ Là tôi, Mã Gia Kỳ.
Nghe thế Đinh Trình Hâm giật mình lập tức đứng dậy thoát khỏi vòng tay của hắn, hắn quá gần... đột nhiên cậu hơi sợ mà run:
_ Anh.... đến đây từ lúc nào thế?
Mã Gia Kỳ thấy cậu sợ mình thì hơi thất vọng rồi nhanh chóng lại quay lại trạng thái cảm xúc bình thường mà ôn nhu nói:
_ Về nhà thôi, về Hắc Tư với tôi.
Đinh Trình Hâm do dự, cậu không phải là không muốn về Hắc Tư nhưng mà cậu luyến tiếc Mã Gia, nói thật cậu cũng rất nhớ Hạ Tuấn Lâm và Huyên Yến rồi.
Mã Gia Kỳ kiên nhẫn đi tới trước mặt cậu:
_ Về với tôi thôi, em ở đây 4 ngày rồi.
Đinh Trình Hâm nhìn vào mắt của Mã Gia Kỳ, cuối cùng gật đầu, trong mắt của hắn ẩn chứa sự ẩn nhẫn cùng ôn nhu khiến cậu muốn từ chối cũng không được mà ngoan ngoãn gật đầu:
_ Vâng.
Mã Gia Kỳ cười một cái nắm lấy tay cậu cùng cậu đi về nhà chính Mã Gia.
Trương Chân Nguyên thấy cậu thì chào hỏi cung kính:
_ Thiếu gia buổi sáng tốt lành.
Dực Thanh Ly đã nói chuyện xong với Sinh Tuyết Ngân nhìn thấy cậu cùng hắn đi tới ánh mắt sáng lên đứng dậy lập tức đi nhanh đến chỗ cậu:
_ Em trai này thật xinh đẹp!!
Mã Gia Kỳ lạnh giọng cảnh cáo:
_ Động vào em ấy tôi sẽ chặt tay cô.
Đinh Trình Hâm rùng mình, Dực Thanh Ly hơi thở dài:
_ Em đâu có làm gì mà anh giữ ghê thế!? Thật đúng là khiến người ta khó chịu, thôi em đi đây. Mã lão phu nhân con chào ngài!
Sinh Tuyết Ngân cười vui vẻ:
_ Chào con.
Mã Gia Kỳ nhìn mẹ mình rồi ôm ngang thẳng cậu lên nói:
_ Con không nói chuyện với ngài, con đem Đinh Nhi về, Thanh Lục không cần tiễn.
Nói xong hắn ôm cậu đi, Trương Chân Nguyên đành thay hắn đáp lễ với Mã lão phu nhân.
Sinh Tuyết Ngân vẻ mặt khó chịu:
_ Hình như ta rõ ràng không có làm gì nó!?
Thanh Lục cười khổ:
_ Đại thiếu như vậy mới là bình thường đó ạ.
___________________
Hắc Tư, Chu Chí Hâm không biết hôm qua có ngủ không hay đến sáng mới ngủ mà đầu giờ chiều mới chịu dậy. Anh đi xuống nhà bếp kiếm chút gì ăn rồi sau đó đứng dậy quyết định đi chơi một vòng. Mấy hôm nay về Trung mà không có chuyến đi chơi nào thì hơi phí. Dù sao hiện tại hắn cũng không có nhà, thời điểm vô cùng thích hợp đi chơi.
Chu Chí Hâm bước lên con xe Bugatti mình mới mua mấy hôm trước mà nhìn ngắm một tí:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!