Suốt 3 ngày sau đó mọi người bị Mã Gia Kỳ hành cho chết lên chết xuống. Việc cứ chất đống ở đấy làm mãi không xong, cứ làm hết là lại có thêm việc cho mà làm.
Những người ở Hắc Tư thì còn thảm thương, tự nhiên hắn không biết nổi hứng gì lên mà đi kiểm tra hết một lượt khắp Hắc Tư. Chỗ nào cũng bị chỉnh đến thảm, hoa viên, bể bơi, phòng bếp... tất cả đều bị chỉnh cho đầu óc loạn hết cả lên. Còn có, Hắc Tư như biến thành cái Bắc Cực thứ hai vậy, lạnh tới thấy xương giống như cái “ nấm mồ ” vậy. Hầu hạ mà ai cũng toát mồ hôi hột.
Nhưng mà những thời khắc thế này mới thấy được Huyên Yến năng lực quả thật không tệ chút nào. Hắn chỉnh cô tiếp thu không phản bác lại câu nào còn làm cho hắn hài lòng tới không có lý do gì để trách phạt. Huyên Yến giống y như cứu tinh của toàn bộ người trong Hắc Tư vậy.
Còn hắn thì sao? Mã Gia Kỳ hắn làm việc mọi lúc mọi nơi. Ở tổ chức làm đến đêm muộn, trở về Hắc Tư tiếp tục làm thâu đêm suốt sáng. Trương Chân Nguyên làm xong việc trở về nhắc nhở hắn nghỉ ngơi mà hắn ném hết ngoài tai, không nghe lọt nửa chữ chứ đừng nói là sẽ thực hiện.
Mà cũng không hẳn là hắn không muốn ngủ, mà là hắn vốn dĩ có vấn đề về giấc ngủ, ngủ không được nhiều. Lại thêm mỗi khi hắn nhìn lên giường mình thì lại nhìn ra bóng dáng cậu nằm trên đó, cái hôm hắn ngủ ngon nhất chính là hắn ôm cậu ngủ đấy.
Ừ, thế thì hắn tất nhiên không thể nào ngủ nổi rồi.
_______________
Hôm nay là buổi sáng ngày thứ 4 sau khi Đinh Trình Hâm được lão phu nhân đón đi. Hạ Tuấn Lâm cùng Tống Á Hiên nhàm chán đang bắn súng ở tổ chức. Hôm nay là lệnh tự tập luyện của những sát thủ mới, hai người không có việc tạm thời được nghỉ buổi sáng.
* Đoàng * Hạ Tuấn Lâm bắn phát súng đầu tiên trúng hồng tâm nhàm chán hỏi:
_ Bao giờ chúng ta mới thoát khỏi những ngày tháng này đây?
* Đoàng * Tống Á Hiên bắn phát súng thứ hai cũng trúng hồng tâm trả lời:
_ Chắc là đến bao giờ Đinh Trình Hâm trở về từ Mã Gia chăng!?
* Đoàng * Hạ Tuấn Lâm bắt tiếp một phát súng nữa rồi thở dài mà nói:
_ Nghĩ xem bao giờ Đinh Nhi mới trở về chứ? Hôm nay là ngày thứ 4 rồi đấy!
* Đoàng * Tống Á Hiên bắn tiếp một phát súng nữa mà nói:
_ Cũng biết sao được, Mã Ca cũng không dễ dàng gì mà, chắc hiện tại anh ấy đang khó chịu lắm, nôn nóng lắm rồi đây.
Lúc này Hạ Tuấn Lâm bất chợt nhớ tới Ngao Tử Dật bèn ngừng bắt súng mà hỏi:
_ Cậu có thấy Dật Ca không? Sao suốt 4 ngày nay không thấy anh ấy đến đây vậy?
Tống Á Hiên lắc đầu:
_ Không biết, Ngao Tử Dật có thể anh ấy có việc gì đấy quan trọng? Mã Ca hình như cũng không nói gì về việc này.
Hạ Tuấn Lâm tặc lưỡi:
_ Ngao Tử Dật anh ấy thì có việc gì mà không đến tổ chức chứ? Vợ thì chưa có chồng thì không thì làm gì có việc gì?
Tống Á Hiên lắc đầu, y không biết mấy chuyện này. Hiện tại y có chút nhớ Lưu Diệu Văn rồi a, hai người mới kết hôn được nửa năm thôi đấy.
___________________
Tổ chức, khu D, Lý Thiên Trạch mặt mày không chút cảm xúc nào đang ngồi nghiên cứu thuốc cho Đinh Trình Hâm. Cái này là do Mã Gia Kỳ yêu cầu, nói làm cho cậu mấy viên vitamin để củng cố sức đề kháng. Còn về lô thuốc giao dịch với bang FX đó gửi tới thì toàn là thuốc độc mà thôi, cái này để cho Nghiêm Hạo Tường nghiên cứu.
Mà, Ngao Tử Dật đứng ở bên ngoài phòng của Lý Thiên Trạch cứ phân vân mãi không biết nên gõ hay không nên gõ. Tay cứ dơ lên rồi lại bỏ xuống xoắn xuýt không thôi.
Nghiêm Hạo Tường mặc một bộ áo trắng giống như dành cho bác sĩ đi ra từ phòng nghiên cứu chuẩn bị đi tới phòng dược liệu thì nhìn thấy Ngao Tử Dật bèn đi tới hỏi:
_ Dật ca, anh làm gì ở đây vậy? Muốn gặp Trạch Ca ạ?
Ngao Tử Dật ngũ vị tạp trần gật đầu, Nghiêm Hạo Tường nghe thì nói:
_ Anh gõ cửa đi, anh ấy sẽ gặp anh mà.
Ngao Tử Dật lập tức lắc đầu rồi cười cười nói:
_ Em đi làm việc của em đi, không cần để ý đến anh đâu.
Nghiêm Hạo Tường nghe thế cũng quyết định rời đi, rồi lại quay người lại nhìn Ngao Tử Dật xoắn xuýt đưa tay lên rồi lại bỏ tay xuống liền nghĩ:
_" Hai người này... xảy ra chuyện gì rồi sao? "
Cũng chỉ là nghĩ, sau đó Nghiêm Hạo Tường nhanh chóng rời đi, anh còn nhiều việc phải làm. Đã nói mà, nhất định sẽ phải tăng ca.
Cuối cùng đấu tranh tư tưởng xong Ngao Tử Dật vẫn gõ cửa:
_ Trạch Ca.
Bên trong Lý Thiên Trạch đang làm việc say mê nghiêm túc nên nghĩ đó là Nghiêm Hạo Tường nên lập tức đáp:
_ Vào đi.
Ngao Tử Dật nghe thế trong lòng có chút vui mừng đi vào bên trong:
_ Trạch Ca, em...
Lý Thiên Trạch lúc này đồng tử co rút nhìn Ngao Tử Dật đứng ở đó mà không nói được lời nào.
Ngao Tử Dật không để cho Lý Thiên Trạch kịp đuổi người thì đã lên tiếng trước:
_ Lý Thiên Trạch, chúng ta cùng nhau nói chuyện một chút. Nói xong nếu anh vẫn còn tức giận vậy thì em sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa. Em đảm bảo!
Lý Thiên Trạch sau cùng cũng vẫn mềm lòng, cắn chặt môi nói:
_... Được!
_______________
Hắc Tư, hôm nay Mã Gia Kỳ hắn không làm việc ở tổ chức mà quyết định làm việc ở Hắc Tư. Cái nhẫn nạm ngọc Ruby đỏ trên ngón tay hắn chính là thiên bị liên lạc kết nối với cái vòng cổ của cậu. Trong mấy ngày nay hắn đã gọi cậu không ít lần nhưng không lần nào cậu đáp trả cả, hắn biết chắc chắn là Sinh Tuyết Ngân đã biết được đây là thiết bị định vị và liên lạc nên đã đem nó đi khỏi người cậu rồi.
Mã Gia Kỳ ngồi trong thư phòng làm việc mà trong đầu chỉ có cậu. Cuối cùng hắn cũng buông bút xuống mà bóp trán:
_ Chết tiệt!
Hắn không thể ngừng nhớ đến cậu, phải biết mấy ngày nay hắn đã hết sức khắc chế nhớ nhung cậu rồi. Vậy mà cuối cùng hắn vẫn là không thể khắc chế được mong muốn được gặp cậu. Chết tiệt! Mã Gia Kỳ hắn từ lúc nào lại trở nên không có tiền đồ như thế chứ!? Vì một nhóc con mới đến đây được hơn 2 tuần mà điên đảo cả đầu óc. Đây đúng là không phải loại hành vi mà Mã Gia Kỳ trước đây làm. Nhưng... nó là quá khứ rồi, hiện tại thì vẫn là không thể thay đổi được việc Mã Gia Kỳ nhớ Đinh Trình Hâm.
Nhớ tới sắp phát điên luôn rồi!
Trương Chân Nguyên đứng bên cạnh hắn sắp xếp giấy tờ nhìn hắn một cái liền biết hắn làm sao bèn nói:
_ Đại thiếu, cậu có thể đến Mã Gia đòi người mà, lão phu nhân sẽ không có lập trường để giữ người lại đâu.
Mã Gia Kỳ nhắm mắt lại không nói gì, hắn hiện tại là quá đề cao sức chịu đựng của bản thân rồi sao?
1 tiếng sau, Mã Gia Kỳ đứng dậy khoác tấm áo khoác ngoài vào người mà đi khỏi Hắc Tư:
_ Đi thôi Trương Ca, đến Mã Gia đi.
Trương Chân Nguyên cười:
_ Vâng.
Lúc này, tại sân bay của Tây Đô, một nữ nhân xinh đẹp khí phách đầy trời lạnh lùng xuất hiện tại sân bay, trên tay là một vali hành lý màu đen, ăn mặc cũng một cây đen vô cùng thời thượng và cá tính.
Nữ nhân này không ai khác chính là Dực Thanh Ly, tiểu thư Dực Gia, người có hôn ước với Mã Gia từ nhỏ.
Dực Thanh Ly nhấn số gọi một cuộc:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!