Mã Gia Kỳ sát khí và hàn khí bốc lên nghi ngút tràn lan khắp nơi trong Hắc Tư. Hạ nhân đứng ở đó ngoại trừ Huyên Yến đều cảm thấy khiếp sợ.
Huyên Yến cười khổ một cái nghĩ:
_" Biết ngay sẽ thế này mà, tội nghiệp ngài quá Đại thiếu. "
Trương Chân Nguyên cười bất đắc dĩ:
_" Lão phu nhân, ngài đừng gây họa như vậy chứ!?"
Lưu Diệu Văn " A " một tiếng, cái cảm giác này, anh từng trải anh hiểu.
Tống Á Hiên vẻ mặt cứng đờ thầm nghĩ:
_" Thôi toang rồi. "
Hạ Tuấn Lâm giật giật khóe miệng:
_" Hơ hơ, xong luôn, Mã Ca đã tức giận. "
Nghiêm Hạo Tường vẻ mặt không cảm xúc:
_" Lại phải tăng ca rồi. "
Chu Chí Hâm đưa tay lên bịt miệng, nhóc nín cười đến là khó khăn mà nghĩ:
_" Ahihi, buồn cười chết mất! Anh mà cũng có ngày này muahahaha!! "
Trong Hắc Tư không khí ngưng trọng, bên ngoài vốn không ấm áp gì mà ở trong này nhiệt độ còn giảm thấp tới mức đáng thương. Bên ngoài lạnh đấy nhưng mọi người muốn hứng cái lạnh tự nhiên của thiên nhiên đất mẹ chứ không muốn hứng chịu cái lạnh của sát khí và hàn khí thế này đâu a!!!
Tống Á Hiên nhẹ giọng mở miệng:
_ Mã... Mã Ca, vậy... chúng em về trước nhé?
Một khoảng lặng dài trôi qua... không có một ai đáp lời cả.
.... Mã Gia Kỳ lên tiếng:
_ Ăn xong thì đi.
Vậy là cuối cùng mọi người vẫn ngồi cùng một bàn ăn. Không khí sẽ hết sức vui vẻ hòa thuận nếu như xuất hiện bóng dáng nhỏ bé xinh đẹp của cậu ngồi bên cạnh hắn. Nhưng lúc này mọi người đói đấy cơ mà... không muốn ăn cơm có được không!!??
Không khí ngột ngạt này... ăn cơm làm sao nổi đây trời!?
Không ai nói với ai câu nào, nhà nào ăn mạch của nhà nấy.
Nếu nói ai ăn cơm vui vẻ nhất thì chắc chắn sẽ là.. Chu Chí Hâm.
Tống Á Hiên ngưỡng mộ nhìn Chu Chí Hâm ăn cơm vui vẻ thế kia:
_" Ước gì mình cũng ăn cơm thoải mái như Chí Hâm a!"
Lưu Diệu Văn đặt một cái màn thầu vào bát cho Tống Á Hiên dịu dàng nói:
_ Anh thích ăn màn thầu nhất, mau ăn nếu không sẽ nguộn, không ngon nữa.
Hạ Tuấn Lâm vừa ăn cơm mà nước mắt chảy ròng ròng trong lòng:
_" Đinh Nhi à, sao em lại nỡ bỏ đi để lại Hạ Nhi ở lại nơi này chứ!? "
Nghiêm Hạo Tường bóc một con tôm để vào bát của Hạ Tuấn Lâm:
_ Ít nhìn xung quanh, ăn nhiều một chút.
Trương Chân Nguyên nhìn sắc mặt tăm tối của hắn bèn nghĩ:
_" Nếu có Nhị thiếu ở đây thì tốt rồi. "
....
Trong khi Hắc Tư đang sát khí tràn ngập người thở không thông thì ở Mã Gia lại là một không khí khác...
Sinh Tuyết Ngân cười tới đôn hậu nhìn Đinh Trình Hâm ăn vui vẻ mà hỏi:
_ Cháo này con ăn có vừa miệng không?
Đinh Trình Hâm gật đầu đến là ngoan ngoãn:
_ Ngon miệng ạ!
Sinh Tuyết Ngân xoa đầu cậu dịu dàng nói:
_ Sang tuần sau là con có thể ăn đồ ăn như bình thường được rồi, tuần sau ta sẽ làm thật nhiều món ngon cho con ăn.
Đinh Trình Hâm cười lên cong cong mắt, nốt ruồi ở đuôi mắt cũng như vậy mà như có sự sống:
_ Vâng ạ!
Thanh Lục ngồi ở đó ăn cơm nhìn cậu cười tới xinh đẹp thế kia mà vừa vui vừa buồn. Vui là bởi vì thật ra cô cũng rất thích cậu ở lại đây. Còn buồn... là buồn cho hắn. Mã Gia Kỳ không phải rất “ đáng thương ” sao? Cô chắc chắn hiện tại ở Hắc Tư đang sóng gió lắm đây.
____________________
Quay lại với Hắc Tư, mọi người ăn xong cũng là hơn 9h tối.
Tất cả đều ngồi nguyên ở phòng khách mà không ai có ý định rời đi. Chỉ có Chu Chí Hâm nói mình buồn ngủ liền rời đi từ lúc mới ăn xong. Thành phần này chính là thành phần rỗi hơi nhất và cũng là thành phần gan dạ nhất.
Mã Gia Kỳ rũ mắt nhìn xuống cái nhẫn nạm Ruby đỏ ở tay, tóc theo hướng hắn cúi xuống mà cũng rũ xuống theo che đi đôi mắt ẩn chứa sự ẩn nhẫn cùng sát khí, hắn hỏi:
_ Nghiêm Hạo Tường, lô thuốc của FX gửi tới có vấn đề gì không?
Nghiêm Hạo Tường kính cẩn báo cáo:
_ Hiện tại không có vấn đề, có thể lập tức đưa vào nghiên cứu và sử dụng.
Mã Gia Kỳ lạnh lẽo nói tiếp:
_ Lưu Diệu Văn, về rồi thì nên đến tổ chức làm lại hàng rào dữ liệu đi.
Lưu Diệu Văn thành thật gật đầu:
_ Vâng, em đã biết.
Mã Gia Kỳ tiếp tục nói:
_ Trương Chân Nguyên, anh phụ trách giao dịch với mấy tổ chức gần đây, số hàng đó anh đến tổ chức quản lý kiểm kê đi. Công việc của Ngao Tử Dật và Lý Thiên Trạch tôi sẽ phân phó sau.
Trương Chân Nguyên gật đầu:
_ Vâng, đã rõ.
Mã Gia Kỳ ánh mắt lạnh lẽo chất chứa hàn quang nhìn thẳng Tống Á Hiên và Hạ Tuấn Lâm:
_ Tống Á Hiên, Hạ Tuấn Lâm.
Hai người đồng loạt ưỡn thẳng người:
_ Dạ có!
Mã Gia Kỳ lạnh giọng hạ lệnh:
_ Hai đứa tới tổ chức huấn luyện sát thủ.
Hạ Tuấn Lâm với Tống Á Hiên lòng muốn kháng nghị mà ngoài mặt nhìn thấy vẻ mặt tử thần của Mã Gia Kỳ liền bỏ ngay cái ý nghĩ kháng nghị, ỉu xìu nhận lệnh:
_ Vâng ạ, đã rõ.
Mã Gia Kỳ đứng dậy quay người đi lên thư phòng:
_ Các em có thể về rồi.
Trương Chân Nguyên cũng theo sau hắn đi lên thư phòng. Anh biết thế nào hôm nay hắn cũng làm việc thâu đêm cho xem.
Tống Á Hiên nhìn bóng dáng đơn bạc của Mã Gia Kỳ mà cảm thán:
_ Mã Ca giống như thất tình rồi ấy!
Hạ Tuấn Lâm khóc không ra nước mắt:
_ Thôi mình đi về nào, ngày mai tạm biệt chuỗi ngày ăn chơi. Đúng là quá khổ mà, đã không còn làm sát thủ nữa mà vẫn phải huấn luyện sát thủ huhu....
Mọi người ra về với tâm lý : hãy ngủ thật ngon giấc hôm nay đi, bởi vì ngày mai không biết là có được ngủ không nữa.
________________
Sáng hôm sau, tại Ngao Gia diễn ra một màn...
Ngao Tử Dật đuổi theo Lý Thiên Trạch, vừa chạy theo vừa gọi:
_ Trạch Ca, em cũng không muốn vậy mà, đừng chạy nữa!
Lý Thiên Trạch không nghe Ngao Tử Dật mà tiếp tục chạy nhanh để tới gara của Ngao Gia. Hiện tại y không muốn nghe gì cả. Mọi thứ đều thật vô nghĩa, không có gì đáng để suy nghĩ.
Ngao Tử Dật cuối cùng liền đẩy nhanh tốc độ níu lấy cổ tay của Lý Thiên Trạch mà dữ người lại:
_ Anh chạy như vậy làm gì hả? Nhỡ ngã xuống thì phải làm sao!?
Lý Thiên Trạch rũ mắt không nhìn ra cảm xúc:
_ Buông tay.
Ngao Tử Dật không buông tay mà bình tĩnh nói:
_ Chuyện này... chỉ là sự cố thôi.
Lý Thiên Trạch khẽ bặm môi hất tay của Ngao Tử Dật ra quát lên giận dữ:
_ Ngao Tử Dật cậu đủ rồi! Tất cả như thế là đủ rồi!
Ngao Tử Dật ngơ người một hồi:
_ Chuyện này em cũng không muốn thế, chúng ta chỉ diễn để qua mắt...
Lý Thiên Trạch khẽ cười khổ buông ra một câu:
_ Tôi thích cậu.
Ngao Tử Dật ngơ người nhìn Lý Thiên Trạch, anh... vừa nghe thấy điều gì?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!