CHƯƠNG 495
An Diệc Diệp có chút bất lực, thậm chí cảm thấy Khúc Chấn Sơ đang đứng đây không giống với ấn tượng trước kia của cô về anh, anh trở nên ngây thơ hơn.
Nhưng cô cũng không thể nào nổi giận với anh được.
Cô vừa vào, Thẩm Thanh Chiêu nhìn thấy đã nén giận.
“Đây chẳng phải là con gái nuôi của bà Nguyễn à? Sao lại rảnh rỗi mà đến chỗ này?”
Giọng điệu quái lạ thu hút sự chú ý của An Diệc Diệp.
Thẩm Thanh Chiêu nhìn vào mắt cô nói: “Sao thế? Chẳng lẽ tôi nói sai?”
Với bà ta mà nói thì cô gái trước mặt là người kết hôn với Khúc Chấn Sơ vì tiền và cũng chỉ là một đứa con côi không ai cần ở cô nhi viện.
Dù được bà Nguyễn nhận làm con nuôi đi nữa thì vẫn là một kẻ bị bỏ rơi!
Khúc Chấn Sơ nghe được lời này, sa sầm mặt.
Anh vừa định lên tiếng Khúc Kiều đã đi trước một bước quát lên.
“Câm miệng!”
Ông ta quát lớn một tiếng.
Thẩm Thanh Chiêu thấy ông ta dám tức giận với mình thì quay đầu lại nhìn ông ta.
“Bây giờ ông đang theo phe cậu ta sao? Có phải thấy người ta đi theo phu nhân Nguyễn nên muốn đu theo không?”
“Tôi nằm mơ đấy. Lâu đài cổ bị người nước ngoài lấy đi, ai còn để ý tới Khúc Chấn Sơ nữa. Đúng là thời thế đổi thay mà!”
Bà ta quái gở nói, sau đó quay đầu nhìn An Diệc Diệp.
Khúc Kiều hoàn toàn hết cách với bà ta, chỉ đành quay sang nói với An Diệc Diệp.
“Xin lỗi, là do tôi dạy dỗ không nghiêm. Cô đừng so đo với bà ta.”
An Diệc Diệp nói: “Trước đây tôi cũng chưa từng so đo, bây giờ đương nhiên tôi cũng lười so đo với bà ta.”
Thẩm Thanh Chiêu bỗng quay đầu lại.
“Cô có ý gì?”