CHƯƠNG 427
Ba chữ ngắn ngủi khiến quản gia và Chiết Lam nhìn nhau, trong lòng có một suy đoán, nhưng lại không dám tin.
Giọng nói của Khúc Chấn Sơ trở nên kiên định hơn.
“Tìm dưới biển!”
“Cho dù có phải lật tung vùng biển này lên cũng phải tìm cho ra An Diệc Diệp!”
Hai người vừa nghe, liền biến sắc.
An Diệc Diệp rơi xuống biển rồi?
Bọn họ vội nhìn xuống mặt biển cuộn trào, rồi lại nhìn hai bàn tay siết thành nắm đấm của An Diệc Diệp, cơ thể đến lúc này vẫn còn hơi run rẩy.
Đôi mắt đỏ rực ẩn chứa nước mắt, ánh mắt nặng nề nhìn mặt biển.
“Đi ngay bây giờ! Điều động hết mọi lực lượng tôi có thể điều động, mỗi một người đều phải tìm!”
Quản gia nhanh chóng tỉnh táo lại, gật đầu.
“Vâng, giờ tôi sẽ đi làm ngay!”
Nói xong, ông quay người chạy ra ngoài.
Ngày mười sáu tháng tám.
Tất cả mọi người đều ghi nhớ ngày này.
Vào ngày hôm đó, cả thủ đô đều nháo nhào không yên.
Một nửa số người đều nhận được tin tức An Diệc Diệp rơi xuống biển, còn Khúc Chấn Sơ điều động hết mọi lực lượng, dốc sức tìm kiếm!
Tin tức ngợp trời truyền đi cả nước, vì hành động tìm kiếm lần này mà cả nước đều náo loạn.
Hàng chục nghìn người tập trung trên vách đá, mọi công cụ tìm kiếm đều được sử dụng đến.
Một ngày…
Hai ngày…
Ba ngày…
Gần như tất cả mọi người đều biết, An Diệc Diệp đã không còn có khả năng sống sót nữa, nhưng chỉ có Khúc Chấn Sơ vẫn mong chờ.
Không ai dám nhắc đến chữ “chết” trước mặt Khúc Chấn Sơ, chỉ có anh còn tin là chắc chắn An Diệc Diệp còn sống.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!