CHƯƠNG 209
Tất cả các giám đốc đều vờ như không thấy, tổng giám đốc Khúc luôn tắt máy trong các cuộc họp lúc trước bây giờ lại nghe điện thoại rồi.
Lúc này, bọn họ không biết là nên vui hay nên buồn.
Khúc Chấn Sơ chẳng cảm nhận được tâm trạng phức tạp của họ chút nào, vì sau khi nghe những lời của người quản gia, mặt anh đã sầm lại rồi.
“Cô ấy muốn ngủ ở đâu?”
Quản gia nói: “Cô Tiêu bảo chúng tôi cứ tìm đại một phòng dành cho khách.”
Khúc Chấn Sơ xị mặt rất lâu.
“Tất cả đồ đạc của tôi đều được dọn vào rồi à?”
“Đang dọn, sắp xong rồi.”
Khúc Chấn Sơ mất kiên nhẫn nói: “Dọn ra lại đi.”
Nói xong, không đợi quản gia hỏi lại, anh đã trực tiếp cúp máy.
Vừa ngẩng đầu, các giám đốc cùng quản lý trong phòng đều đang nhìn anh với vẻ mặt tò mò.
Khúc Chấn Sơ liếc mắt một lượt.
“Nhìn cái gì? Tiếp tục họp.”
Mọi người nhanh chóng cụp mắt rồi tiếp tục cuộc thảo luận.
“Quyền sử dụng trung tâm thành phố đã được phê duyệt và nhà thiết kế cũng đã chọn xong, khi bản vẽ được công bố, việc xây dựng có thể bắt đầu bất cứ lúc nào. ”
“Một khi trung tâm thương mại lần này được hoàn thành cùng với các ngành nghề có liên quan sẽ mang lại khoản lợi nhuận lũy kế hơn ba chục nghìn tỷ.”
Lúc ấy ở buổi đấu thầu, Khúc Diên Nghị đã đưa ra kế hoạch tương tự, họ còn tưởng rằng họ sẽ bỏ lỡ dự án này.
Không ngờ Khúc Chấn Sơ đã lật ngược tình thế vào thời điểm quan trọng và cuối cùng đã thuận lợi giành được chiến thắng.
Cuộc thảo luận diễn ra sôi nổi nhưng Khúc Chấn Sơ nhưng vẫn không nói gì.
“Tổng giám đốc Khúc, nghĩ gì về dự án trung tâm thành phố? Ở đây có hai phương án.”
Chiết Lam đưa sang hai bản phương án, ánh mắt của mọi người nhìn theo rồi nhìn sang Khúc Chấn Sơ.
Khúc Chấn Sơ cúi đầu nhìn thoáng qua rồi tiện tay gom chúng lại đặt sang một bên.
Mọi người sửng sốt.
“Tổng giám đốc Khúc, nếu anh cho rằng hai bản này không ổn, chúng ta có thể làm lại. ”