CHƯƠNG 103
“Hừ, cái dáng vẻ quê mùa kia, nhìn thế nào cũng không giống.”
Vừa dứt lời, người vốn đang trò chuyện vui vẻ trong buổi tiệc lại từ từ trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía cửa vào buổi tiệc, hơi trợn to hai mắt.
“Xảy ra chuyện gì thế?”
Thẩm Thanh Chiêu bất mãn quay đầu qua.
Khúc Diên Nghị ngơ ngác nhìn người đang đi vào cổng, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên.
“Con chưa bao giờ gặp… cô gái quê mùa xinh đẹp như vậy…”
Cửa vào phòng yến tiệc.
Vốn là vì để cho khách khứa đặt sự chú ý ở trong yến tiệc, nơi này ánh đèn có chút mờ ảo.
Nhưng lúc này, lại hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người.
Nơi giao nhau giữa ánh sáng và bóng tối, cơ thể An Diệc Diệp dường như phát sáng, đẹp đến mức khiến người ta nín thở.
Bộ lễ phục màu xanh nhạt tơ lụa kéo trên mặt đất, chiếc đầm voan dài có hoa văn độc đáo đính trên đó.
Mặt viên ngọc dưới ánh đèn dường như mang theo tia sáng, giống như dải tinh hà.
Ở thắt lưng, có một dải ruy băng màu xanh được thắt thành một chiếc nơ xinh xắn, rủ xuống trên lưng, trong sự dịu dàng có thêm một chút sức sống.
Mái tóc dài màu hạt dẻ được buộc lại ở phía sau bằng kẹp tóc trông tự nhiên nhất, giống như một vương miện.
Những lọn tóc xoăn gợn sóng nhỏ hai bên thái dương rủ xuống tự nhiên, buông xuống ở đôi má ửng hồng.
An Diệc Diệp chậm rãi đi tới, chiếc váy màu xanh nhạt nhẹ như lông vũ, tung bay phấp phới khi cô bước đi.
Cô đứng ở cửa vào phòng yến tiệc, ánh mắt di chuyển, ngó bên này nghía bên kia, dường như đang tìm người nào đó.
Tất cả mọi người đều không tự chủ dừng lại động tác trong tay, ánh mắt đều quyến luyến trên người cô, không nỡ rời đi.
Bọn họ xì xầm, nhỏ giọng tới hỏi thăm xung quanh thân phận người tới.
“Con gái nhà họ Tiêu? Chính là cái người kết hôn với Khúc Chấn Sơ đó?”
“Đã sớm nghe nói, con gái nhà họ Tiêu xinh đẹp, nhưng không nghĩ tới vậy mà sẽ như vậy…”