#BooMew
Để tránh tình trạng bốn cục thịt quá thông minh mà bị cô lập, nên ngoài việc bài kiểm tra cho khác đề thì cả bốn đều học chung những nhóc con bình thường.
Cả bốn cục thịt cũng biết bản thân khác lạ, nên ngoài việc đi học ở trường, bốn bé là những đứa trẻ vui nháo, còn ở lớp học chính thức của cả bốn, thì phải gọi là Thiên Tài.
Nhưng vì quá em gái nô, nên ba cục thịt lúc nào cũng cố ý phát biểu sau Đỗ Đức Xuân Nghiêng, tình trạng này diễn ra rất thường xuyên, nhắc nhở riết rồi cũng thôi.
Đối với những đứa trẻ ba tuổi, chỉ cần có người giữ lại học vài ba chữ cái để có thể nhận dạng khi sang năm đi học thì bốn cục thịt ba tuổi, nói rành đến mức không ngăn nổi, học cũng vô cùng giỏi.
Bình thường thời gian các bé đều ở nhà là vì bài tập làm xong nên về, còn những nguyên nhân khác... chủ yếu là thấy cô thật sự không biết nên dạy gì cho các bé.
Vừa dạy năm phút câu đó, mười phút sau liền giải được hơn trăm bài có đề tương tự, thẩm chí là nâng cao hơn.
- ---
Sau khi bàn bạc kế hoạch tác chiến nhỏ xong, cả bốn cục thịt đều tự mình đánh răng rửa mặt mà ngồi ngay sofa đợi Đỗ Dương Xuân Nghiêng tỉnh dậy.
Đỗ Dương Xuân Nghiêng ngủ một giấc thẳng cẳng đến tám giờ sáng.
Cô mệt mỏi ngồi dậy, nhìn xung quanh một vòng, chợt phát hiện, bốn cục thịt biến mất rồi.
Thay vì lo lắng chạy đi tìm thì Đỗ Dương Xuân Hy bò dậy, đi chậm chạp ra ngoài phòng ngủ nhìn về sofa.
Như cô nghĩ, bốn cục thịt ngồi ngay ngắn ở đó. Đỗ Dương Xuân Hy đi ra, áo một dây lộ ra bầu ngực căng tròn, quần đùi ngắn lộ ra đôi chân thon dài... cô ngáp một cái nhìn bốn cục thịt.
" Đói chưa? "
Bốn cục thịt nhìn nhau một cái gật đầu.
Thật sự rất đói nha! Cả bốn bé đều dậy rất sớm lại phải đợi mami gần một giờ.
Đỗ Dương Xuân Hy cười cười, nhìn đồng hồ một cái đi thẳng vào phòng bếp nhỏ của phòng.
Pha bốn bình sữa cho bốn cục thịt.
Pha xong, đặt bốn bình trên bàn, đối diện với bốn cục thịt, cô mới nói.
" Mami đi tắm, nào mami đi ra mới được uống. " dừng một chút, cô lại nói.
" Sữa còn rất nóng. "
Nói xong cô đi nhanh vào phòng tắm thay đồ.
Bốn cục thịt rất ngoan mà ngồi yên đó không đụng vào sữa.
Mười lăm phút sau, thấy cô đi ra, Đỗ Đức Trí mới nhảy xuống sofa, đưa cánh tay đầy thịt của bé chạm vào từng bình một, thấy nhiệt độ có thể uống, giọng non nớt nghiêm túc nói.
" Uống được rồi đấy! Các em uống đi. "
Ba cục thịt nghe vậy gật nhẹ đầu cầm bình sữa còn lại mút.
- ---------------------
Bão 4/7 chương.