8
Ngồi xuống, Diệp Lưu Cảnh đề nghị chơi trò chơi: “Đoán thật giả”, mỗi người sẽ nói hai điều về bản thân, có thể là sự thật hoặc dối trá, những người còn lại sẽ đoán, ai đoán sai sẽ phải uống rượu.
Diệp Lưu Cảnh đi trước, anh ấy nói: “Tôi có 50 triệu tệ.”, “Tôi đã từng đi du hành vũ trụ.”
Câu này quá dễ, ai cũng đoán là giả, anh ấy thua, phải uống rượu.
Đến lượt Đường Ngữ Hạ, cô ấy nói: “Em đã từng đoạt giải Kim Khúc.”, “Em thích ăn bánh tart trứng.”
Câu này hơi khó đây, câu thứ hai rất khó đoán, Phó Tinh Dã và tôi đều đoán sai, mỗi người một ly.
Đến lượt Phó Tinh Dã, tôi vừa bóc tôm vừa nghe anh ấy nói.
“Người anh yêu đang ở đây.”, “Anh thích ăn hàu sống.”
Tôi vừa uống một ngụm rượu, nghe anh ấy nói vậy, đến mức sặc cả nước mắt… Lời này vừa thốt ra, ai nấy đều xôn xao, dòng bình luận cũng nổ tung.
“Ghê ghê!”
“Mau đoán đi! Đoán đi!”
Ai cũng đoán câu 1 là giả, câu 2 là thật.
Chỉ có tôi biết, câu 1 là thật, câu 2 là giả, anh ấy ghét ăn hàu sống nhất, người thích là tôi.
Nhưng tôi không dám nói!
Vì vậy, tôi chỉ có thể theo phe đa số, anh chàng này, không biết đang muốn làm gì nữa!
Phó Tinh Dã mím môi, nói: “Mọi người đoán sai rồi.”
Mọi người đều trợn mắt nhìn anh ấy, “Tinh Dã, anh nói thật đấy à!”
Lâm Ảnh Trĩ cười tươi như hoa, ánh mắt ngập tràn yêu chiều.
Dòng bình luận càng thêm sôi nổi:
“Aaa, vậy là người anh ấy yêu thật sự đang ở đây!”
“Là ai vậy? Tò mò quá đi!”
Chúc các bạn iu đọc truyện vui vẻ nhó, đừng quên vote 5 sao cho pết Chanh iu nhó *bắn tim*
Nói xong, Phó Tinh Dã đứng dậy, đi về phía biển, cúi người nhặt một chiếc vỏ sò, ném xuống biển, tạo thành một vòng nước lăn tăn.
Tôi nhìn thấy dòng bình luận càng thêm điên cuồng, hóa ra họ đã chụp được hình xăm trên eo của Phó Tinh Dã, là hình một chú thỏ…
“Tôi chụp được rồi! Anh ấy có hình xăm trên eo kìa!”
“Là hình con thỏ! Tôi ship cặp này!”
“Trời ơi, sao anh ấy lại mặc quần lót màu hồng…”
“Chắc chắn là bạn gái tặng rồi.”
“Xác định rồi nhé, chính là Ảnh Trĩ, trong bộ phim trước cô ấy đóng vai con thỏ mà.”
“Hóa ra anh ấy cố tình lạnh nhạt với Ảnh Trĩ đấy à! Ấm áp quá đi, sợ cô ấy buồn.”
Rất nhiều người ship tôi và anh ấy, phải công nhận, netizen bây giờ thật sự rất giỏi soi.
“Xàm xí! Chị gái cũng tuổi Thỏ đấy nhé!”
“Nhìn xem hôm nay ai ăn nhiều hàu sống nhất kìa?”
“Không thấy lúc An Niệm bị thương anh ấy lo lắng thế nào sao?”
“Mau vào trang cá nhân của tôi xem này, miếng băng cá nhân dán trên gót chân của An Niệm giống hệt miếng anh ấy lấy ra! Chắc chắn luôn!”
Tôi ngồi nóng lòng như lửa đốt, vì chiếc quần lót màu hồng kia, thật sự là tôi tặng.
Lâm Ảnh Trĩ bên cạnh vừa lướt điện thoại vừa cười tươi như hoa…
Bỗng nhiên, gió nổi lên, biển động, sóng cồn cuộn.
“Mưa rồi, chạy thôi.”
Mọi người hốt hoảng thu dọn đồ đạc, chạy về khách sạn, tôi ở lại dọn dẹp nốt những thứ còn lại. Phó Tinh Dã và Diệp Lưu Cảnh đang tháo bếp nướng ở gần đó.
Bỗng nhiên, một trận gió lớn thổi đến, tiếp theo là tiếng rắc rắc gãy đổ, tôi đứng im một lúc, sau đó tiếp tục dọn dẹp.
Bỗng nghe thấy tiếng Phó Tinh Dã hét lớn: “An Niệm! Cẩn thận!”
Sau đó, tôi bị anh ấy đè xuống bãi cát, toàn bộ chiếc lều bếp đè lên người anh ấy. Mấy anh quay phim vội vàng bỏ máy quay xuống, chạy đến giúp.
“Anh làm gì vậy Phó Tinh Dã, muốn c.h.ế.t hả?” Tôi òa khóc trách mắng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!