CHƯƠNG 534: VỪA ĐẤM VỪA XOA
Ở phía dưới không có một người nào mở miệng phụ họa theo cái gì, có cái gọi là nói suông không có bằng chứng, mặc cho Lý Phú Quốc cứ đứng đó thổi phồng, ngày hôm nay hoặc là Sở Vĩnh Du trình diện ủng hộ, hoặc là đưa ra chứng cứ, nếu không thì thời gian của bọn họ không phải là thứ mà người khác có thể tùy ý lãng phí.
Đương nhiên là Lý Phú Quốc cũng biết, cho nên hơi khoác tay, lập tức có một người bắt đầu chia đồ vật cho khách mời.
“Thứ mà mọi người đang cầm ở trong tay là bản photo chứng minh nhân dân cùng với sổ hộ khẩu của Lý Phú Quốc tôi, mọi người đều là những nhân vật và hào môn có tiếng tăm ở Tỉnh Thành, muốn kiểm tra cái gì đó chắc chỉ là chuyện vài phút. Mẹ của Sở Vĩnh Du là Lý Liên, cũng chính là chị gái của tôi, sinh ra ở Tây thành, đưa cho các người đều là bản sao chép có sổ hộ khẩu gần nhất, các người điều tra là biết tôi có phải cậu ruột của nó hay không.”
Cũng không cần phải điều tra toàn bộ, những người khác chỉ nhìn xem, có mấy gia tộc đã bắt đầu gọi điện thoại. Đối với bọn họ mà nói, có tin tức xác thực như thế, điều tra xác minh thân phận của người khác là một chuyện vô cùng đơn giản.
Cho nên chỉ trôi qua có mấy phút, không ngừng có tin tức phản hồi trở về, đáp án nhận được đều giống như nhau, đó chính là Lý Phú Quốc này thật sự là cậu ruột của Sở Vĩnh Du.
“Tôi nghĩ chắc là bây giờ mọi người đã tin tưởng rồi, haha, tôi cũng biết là chắc chắn mọi người sẽ nghi ngờ tại sao Vĩnh Du lại không xuất hiện? Con người của nó làm việc cứng nhắc, tôi cũng đã khuyên nửa ngày mới có thể khuyên được, cho nên chắc chắn nó sẽ không đến đây đâu.”
Nói đến đây, mọi người đều biết kịch hay tới rồi.
Quả nhiên là lại nghe thấy Lý Phú Quốc tiếp tục nói.
“Bắt đầu từ tháng sau, bất cứ hào môn hoặc là cá nhân nào đó đến đây, mọi người đều phải trích ra 10% lợi nhuận của mình để giao cho tôi, nếu như có chuyện gì không giải quyết được thì cứ đến tìm tôi, Vĩnh Du sẽ giải quyết, tôi nghĩ đây cũng là một vụ mua bán vô cùng có lời.”
Cái này…
Trong lúc nhất thời có vô số tiếng nghị luận nổi lên bốn phía, cả đám đều có loại cảm giác mông lung.
Nhìn sơ qua đây là một chuyện nằm yên nhặt tiền, đám hào môn hoặc là cá nhân đến đây, thu nhập mỗi tháng cộng lại chỉ sợ là mấy chục tỷ cũng không chừng.
Cái gì cũng không làm, một tháng kiếm được mấy chục tỷ, chỉ sợ là gia đình giàu nhất trên thế giới này cũng không có năng lực lớn như thế.
Nhưng mà cùng lúc đó, nếu như có thể nhận được sự đảm bảo của Sở Vĩnh Du, vậy thì cũng rất có lợi.
Dù sao thì ai cũng không biết là sẽ gặp phiền phức gì, thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, bọn họ hiểu đạo lý này.
Đứng sau cùng đám người, Sở Vĩnh Du đứng ở bên cạnh Báo Đốm bật cười lắc đầu, thật ra anh cũng nghĩ giống như vậy, cuối cùng vẫn là vì tiền.
Nhưng mà nhìn Lý Phú Quốc đứng trên sân khấu không hề có dáng vẻ bối rối, chắc có lẽ cũng là nhân vật có mặt mũi ở tây thành, phải có tiền đến trình độ nào mới đủ dùng đây?
“Nhìn thấy chưa? Những nhân vật lớn ở Tỉnh Thành đều biết nặng nhẹ, Báo Đốm, mày còn không chịu buông tay chịu trói? Bây giờ ngoan ngoãn đi theo tao, chúng ta âm thầm giải quyết, để anh họ Lý Quang Quang của tao trút giận, chuyện này coi như kết thúc. Nhưng mà nếu như chờ đến lúc dượng của tao nói xong rồi, có lẽ là sẽ kéo mày lên trên sân khấu làm cho mày khó coi ở trước mặt của mọi người.”
Một âm thanh vang lên, chẳng biết từ lúc nào mà người thanh niên ở cổng hồi lúc nãy đã đứng sau lưng bọn họ, sau khi nói xong còn chép miệng cười.
“Báo Đốm, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, mày chẳng qua chỉ là… ừm, tính ra Sở Vĩnh Du là anh họ của tao, mày cũng chỉ là một con chó mà Sở Vĩnh Du nuôi ở bên cạnh mà thôi, không có anh ấy mày có thể có được sản nghiệp và tài sản ở Tỉnh Thành à? Tỉnh táo lại đi.”
Bốp!
Báo Đốm vừa quay người lại liền nhanh chóng chộp lấy cổ của người thanh niên, ánh mắt lạnh lẽo.
“Thằng nhóc kia, trước tiên mày nói chuyện mày phải biết suy nghĩ, nếu không thì sẽ có phiền phức lớn.”
Dù sao thì năm đó Báo Đốm cũng dùng hai đao của mình để tạo ra thiên hạ, sau này đi theo Sở Vĩnh Du cũng đã gặp những cảnh tượng kinh khủng hơn, đương nhiên ánh mắt không phải là thứ mà một đứa chỉ biết ru rú ở nhà như cậu thanh niên có thể chịu đựng.
Cho nên cậu thanh niên lập tức bị hù dọa, sau khi Báo Đốm buông tay ra thì lộn nhào một cái rồi chạy qua một bên.
“Mày… mày có gan lắm! Chờ đó, anh họ của tao đến đây, mày chết chắc!”
Đây là do trước khi vào cửa Sở Vĩnh Du đã từng ra hiệu, nếu không thì lời nói có khó nghe đến đâu Báo Đốm tuyệt đối không dám ra tay.
“Trẻ con thời này đúng là thiếu giáo dục.”
Sở Vĩnh Du thuận miệng nói một câu, cũng là bởi vì nhớ đến con gái của mình, trước đó vợ của mình vẫn luôn nói giáo dục, anh đã từ từ hiểu được nếu như phương thức giáo dục không đúng, phát triển thành loại người giống như cậu thanh niên, vậy thì tất cả đã trễ rồi. Nhất là sự trưởng thành của con gái lại càng quan trọng hơn nữa, con trai mà có xấu cũng không mất đi cái gì hết, nếu như đứa con hư biết quay đầu còn quý hơn cả vàng.
Nhưng mà con gái thì sao, một khi xấu đi, vậy thì sẽ mất đi tất cả.
“Ông Lý, bây giờ xem ra ngài quả thật chính là cậu ruột của Sở Vĩnh Du, lợi ích mà ngài đã nói cũng không có vấn đề gì. Nhưng mà chúng tôi đã bỏ ra, vậy thì chắc chắn phải lấy được một lời đảm bảo, hoặc là để Sở Vĩnh Du xuất hiện, hoặc là ngài gọi một cuộc điện thoại rồi mở loa ngoài thông báo cho chúng tôi một tiếng cũng được.”
Lúc này, trong đám người có người mở miệng, điều mà ông ta nói cũng là thứ mà những người khác muốn có được, dù sao thì chẳng có ai là kẻ ngu. Mặc dù ông thật sự là cậu của Sở Vĩnh Du, điều đó cũng không có nghĩa là ông ta nói gì bọn họ cũng phải tin.
Lợi ích 10%, một tháng tổng cộng có mấy chục tỷ, một năm thì sao? Mười năm thì sao? Chỉ cần bọn họ không phá sản thì tiền sẽ giống như là lăn quả cầu tuyết, càng tích lũy thì càng nhiều hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!