CHƯƠNG 372: MỘT ĐÊM BẢO HỘ
Mỹ Thiến không biết là do tính cách như vậy hay là sao, mà trên mặt ngay cả một nụ cười cũng không có, chỉ miễn cưỡng bắt tay một cái, sau đó nói với Ngu Thư Di một câu chúc mừng, khiến cho Phương Cao Hải có chút lúng túng.
Đi vào bên trong phòng bao, Hồng Đô Linh vội vàng đứng dậy, anh Hoa đã không biết đi đâu rồi, anh ta vẫn có chút tự mình biết mình, dịp nào anh ta có thể xuất hiện, dịp nào anh ta cần lánh mặt, đặc biệt còn là khi đối diện với người như Sở Vĩnh Du nữa.
“Cô Hồng, thật không ngờ lại được gặp lại nhau nhanh như vậy đó.”
Đồng Ý Yên mỉm cười, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Hồng Đô Linh.
Sau khi Mỹ Thiến nhìn thầy Hồng Đô Linh thì sắc mặt cũng khế thay đổi một chút, nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi.
“Cao Hải, cậu định ở mấy ngày? Ngày mốt tôi cũng phải đi Thiên Hải một chuyến, nếu như cùng thời gian thì đi cùng đi.”
Đột nhiên nghe thấy giọng nói của Sở Vĩnh Du, Phương Cao Hải mỉm cười nói.
“Được, bọn tôi vốn cũng định ngày mốt về.”
Gần như là giọng nói vừa dứt, Mỹ Thiền liền lên tiếng.
“Cao Hải, đột nhiên em nhớ ra có chút chuyện, ngày mai chúng ta về đi.”
Sao lại đột nhiên…lời này cũng quá đường đột rồi, sắc mặt của Phương Cao Hải cũng xị xuống, nhưng không có phát cáu.
“Cũng được, nhưng tối ngày mốt có một bữa tiệc, nếu cậu có thời gian thì đi cùng tôi đi, đối với công việc của cậu chắc chắn sẽ có ích.”
Sở Vĩnh Du cười, phẩm hạnh của Phương Cao Hải đã đạt được sự công nhận của anh, dưới tình hình tiện tay, anh đương nhiên không ngại giúp người bạn học cũ của mình một tay.
Lúc này, Mỹ Thiến đứng dậy nói đi vệ sinh một chuyến, sau khi cửa phòng vệ sinh đóng lại, Phương Cao Hải vội vàng nhỏ tiếng nói.
“Vĩnh Du, bạn gái tôi được người nhà nuông chiều quá rồi, có gì không đúng thì tôi xin lỗi cậu trước.”
Đồng Ý Yên vội vàng hỏi.
“Coi bộ dạng đúng là một cô chủ nhà giàu, Cao Hải anh có thể thuần phục được không đó?”
Thở dài một hơi, trong mắt Phương Cao Hải loé qua một tia bắt lực.
“Haiz, thực ra chúng tôi cũng mới tiếp xúc chưa tới 1 tháng thôi, Mỹ Thiến là con gái một phó tổng của tập đoàn Vân Vụ chúng tôi, gia thế đương nhiên rất lợi hại, nhưng không biết tại sao chỉ mới tiếp xúc ngắn ngủi mấy lần mà đã nhìn trúng tôi rồi, cậu nói xem, tôi cái gì cũng không có, sao lại thích tôi chứ, hết cách, không cố gắng yêu thì tôi sợ tôi không giữ được việc.”
Bộ dạng của Phương Cao Hải làm Sở Vĩnh Du bật cười.
“Trong số con gái nhà giàu có quyền thế thì bạn gái cậu đã là vô cùng không tệ rồi, từ khi bắt đầu đến bây giờ, cũng không có nói gì khó nghe, sau này uốn nắn tí thì chắc cũng không khó.”
Khi từng món từng món đồ ăn được dọn lên, Ngu Thư Di cũng bưng rượu đi vào, từ sắc mặt hơi đỏ, có thể thầy đã uống không ít rồi.
“Các người đừng trách tôi, với tình cảm của chúng ta trước đây, tôi qua loa mọi người một chút cũng không sao đâu nhỉ, tôi chắc chắn phải đi phòng bao khác trước, đúng rồi, các cậu đừng có ngây người như thế chứ, động đũa nếm thử đi, chú tôi vẫn còn đợi ý kiến ở sau bếp đó, hiếm khi thấy chú ấy cũng căng thẳng như vậy.”
Nghe vậy, Sở Vĩnh Du dẫn đầu, lũ lượt cầm đũa lên, Mỹ Thiến cũng không tình không nguyện mà gắp.
một món chay dưới sự thị ý của Phương Cao Hải.
Sau khi vào miệng, biểu cảm trên mặt Mỹ Thiền thả lỏng đi một chút, bắt giác mà nói.
“Mùi vị đúng là không tệ.”
Phương Cao Hải thở phào một hơi, tốt xáu gì người bạn gái này, cũng biết nể mặt nễ mũi.
Lúc này, Sở Vĩnh Du ăn xong một miếng thịt cũng giơ ngón cái lên.
“Mùi vị thì không còn gì để nói, Thư Di, lần này cậu chọn đúng hướng rồi.”
Những người khác cũng đánh giá tốt, khiến cho Ngu Thư Di lên tinh thần, hưng phần không chịu nỗi.
“Ha ha, chú tôi chắc sẽ vui chết mắt, nào nào nào, uống một ly đi, cảm ơn mọi người đã đến.”
Một ly vào bụng, Ngu Thư Di đột nhiên nhìn Đồng Ý Yên nói.
“Yên à, cũng quá kỳ rồi nha, tôi mở tiệm khai trương, thân là Lam Mị khuê mật tốt nhất của tôi mà lại bị cậu giữ lại công ty tăng ca, hừ!”
Tuy biết Ngu Thư Di nói đùa thôi, nhưng Đồng Ý Yên vẫn vội vàng giải thích.
“Dự án mà hôm nay phải bàn, trước giờ đều là do Lam Mị theo dõi, ngày ăn cơm cũng đã được định trước rồi, cũng hết cách, thật xin lỗi Thư Di.”
“Không sao he he, cậu cũng quá tin thật, tôi đã nói với Lam Mị rồi, muộn chút nữa tới cũng được, tóm lại không cho ai về hết, đợi lát nữa tôi còn phải tới đóng đô ở phòng bao này nữa.”
Quần quật đến mãi 7 giờ tối mới coi như kết thúc, trong phòng bao cũng chả còn mấy người, còn có ba người là Sở Vĩnh Du, Phương Cao Hải và Ngu Thư Di thôi.
*Đi…đi, tìm…tìm một quán bar, tiếp tục uống!”
Ngu Thư Di còn chả ngẩng đầu dậy nổi nữa, mà vẫn còn lầm bầm, Quan Phần ở bên cạnh có chút bất lực.
“Quan Phần, cậu đưa Thư Di về nghỉ ngơi đi, chúng tôi cũng đi đây.”
Để lại một câu nói, Sở Vĩnh Du và Phương Cao Hải đi ra khỏi phòng bao, Phương Cao Hải nói.
“Vĩnh Du, có rảnh không? Tôi thấy cậu còn rất tỉnh táo, tìm một chỗ ngồi thêm chút nữa có được không?
Chúng ta nói chuyện.”
Hai người sau đó đến một khu tụ tập bán đồ nướng, rồi tìm một tiệm, ngồi ở chiếc bàn bên ngoài tiệm.
Gọi đồ nướng xong, bia được dọn lên, Phương Cao Hải trực tiếp tự uống một ly, lúc này mới cười khổ mà nói.
“Haiz, tôi cảm thấy mạng tôi cũng đúng là quá khổ, khó lắm mới giải quyết xong chuyện của ông ba, bây giờ lại bị cưỡng ép yêu đương, thật đúng là có một loại cảm giác muốn điên.”
Sở Vĩnh Du cười nói.
“Nói gì thì nói cũng tiếp xúc một tháng rồi, cậu có hảo cảm với Mỹ Thiến này không? Nếu không có hảo cảm thì nói ra đi, nếu không đợi sau này thật sự kết hôn rồi, thì cũng sẽ không hạnh phúc đâu.”
“Có thì cũng có một chút hảo cảm, nhưng bị áp chế quá dữ dội, làm gì cũng phải nhìn sắc mặt của cô ấy, tôi đã cảm thấy mình có chút không tìm được bản thân mình nữa rồi.”
Do dự một hồi, Sở Vĩnh Du mới nói.
“Như vầy đi, tối ngày mốt bắt luận thế nào cậu cũng dành thời gian ra đi tham gia bữa tiệc đó với tôi, đến lúc đó, hẳn là cậu có thể sống tự lo rồi.”
Phương Cao Hải sững sờ.
“Sao? Bữa tiệc gì mà có thể khoa trương như vậy, không lẽ tham gia một cái là có thể nâng cao địa vị của tôi?”
“Cũng xêm xêm vậy đó, đi là cậu sẽ biết thôi.”
Nửa tiếng sau, Phương Cao Hải cũng bắt đầu chóng mặt, Sở Vĩnh Du bắt một chiếc taxi, Phương Cao Hải cũng chưa đến mức cần phải có người đưa về, cho nên đã tự một mình về.
Vài phút sau, một chiếc Volvo ngừng ở bên cạnh Sở Vĩnh Du, sau khi mở cửa ghế lái phụ, Tường Ví lái xe lập tức nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!