Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

“Còn cây này thì sao?”, Trần Triệu Dương cười nhạt một cái. Quả nhiên, người chủ tiệm này không phải là không muốn kiếm tiền, ông ta giữ lại số thuốc này không đơn giản chỉ vì đã bán cho người khác rồi.

“Cây này cũng vậy”, chủ tiệm toát cả mồ hôi hột, vội lau mồ hôi trên trán nói.

“Được rồi, vậy tôi sẽ không hỏi nữa. E là mấy cây này cũng vậy đúng không?”, sau đó Trần Triệu Dương chọn ra vài cây thuốc có khoản ba bốn trăm năm tuổi hỏi.

“Vâng, thưa cậu, cậu thật là tinh mắt. Những loại thuốc lâu năm này đều đã có khách hàng đặt trước hết cả rồi”, chủ tiệm cảm thấy bất lực, chỉ có thể nói như vậy.

“Nếu được, có thể cho tôi biết là ai đã mua những thứ này không?”, Trần Triệu Dương rất là tò mò, người này rốt cuộc là ai? Sao lại muốn mua nhiều loại thuốc lâu năm này như vậy.

“Thực ra đây không phải là bí mật gì to tát. Không phải chỉ có cửa tiệm của tôi mới có mà những chủ tiệm trên phố này đều đã được dặn dò qua. Nếu có dược liệu hơn 300 năm tuổi, thì phải báo cáo cho người đó biết, đã từng có người cất giấu thuốc lâu năm hơn 300 năm tuổi mà không dâng ra, cuối cùng biến mất một cách kỳ lạ”, chủ tiệm cười chua chát nói.

Trần Triệu Dương nhất thời sửng sốt, không ngờ trên đời này lại có chuyện như vậy.

“Thưa cậu, cậu không cần phải hỏi người này là ai, bởi vì chúng tôi cũng không hề hay biết, hàng tháng cứ đến giữa tháng thì sế có người cầm theo một con dấu đến lấy thuốc. Mỗi lần trả tiền thuốc đều trả rất nhiều tiền, chúng tôi đều là thương nhân, chỉ cần không thua lỗ thìcũng không quan tâm người này là ai, dù sao chúng tôi bán cho ai mà chẳng được”, người chủ tiệm lắc đầu nói.

“Giữa tháng, nghĩa là ngày mai sẽ có người đến lấy thuốc. Được rồi, tôi muốn xem, ai có lại có túi tiền to đến như vậy?”, Trần Triệu Dương nghe xong lời nói của chủ tiệm liền bật cười, sau đó chắp tay tạm biệt rồi đi.

Đi dạo trên phố, Trần Triệu Dương không đi đến những cửa tiệm khác nữa, bởi vì anh tin rằng cho dù những cửa tiệm này có những loại thuốc lâu năm mà họ cần, e là họ cũng sẽ không bán cho mình đâu, chỉ việc lãng phí thời gian.

“Lão Tăng, anh trở về trước đi. Tôi sẽ dùng đến xe, ngày mai tôi sẽ tới tiệm thuốc xem sao”, Trần Triệu Dương nghĩ đến cây thuốc ở núi Song Chỉ, trong lòng chợt đứng ngồi không yên, vội vàng đứng dậy. 

“Vâng, anh Trần. Còn về tổng giám đốc Nam Cung Yến thì...”, Tăng Kim Lai đáp lại một tiếng, sau đó hỏi.

“Tôi sẽ nói cho cô ấy biết một tiếng”, Trần Triệu Dương nói xong liền lên xe, nhanh chóng phóng đi mất hút.

Theo điều hướng, Trần Triệu Dương đến nơi vào núi Thập Vạn Đại Sơn, ở đây chính là nơi có núi Song Chỉ, được gọi chung chung là Thập Vạn Đại Sơn, một ngọn núi lớn trải dài hàng trăm km, và núi Song Chỉ này chỉ là một đỉnh núi ở bên ngoài.

Khi đến đây, Trần Triệu Dương gọi điện cho Nam Cung Yến nói rằng tối nay anh có việc, sẽ trở về vào ngày hôm sau, nếu không khi đến vùng núi, điện thoại sẽ không có tín hiệu.

Sau cuộc điện thoại, Trần Triệu Dương tiếp tục. lái xe về phía ngọn núi, nhưng vừa lái chưa được bao lâu thì không còn đường lưu thông nữa, nên đành đi bộ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!