Nhìn thấy Nam Cung Yến không có chuyện gì, Trần Triệu Dương lập tức thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không có chuyện gì là tốt rồi, lửa giận trong lòng anh cũng tiêu tan ngay trong nháy mắt, đầu óc cũng trở nên tỉnh táo hơn.
Hai người Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng đều Ễ không nghe điện thoại, mà hiện tại Triệu Diễm Linh lại xuất hiện vô cùng không đúng lúc, không phải bởi vì người phụ nữ này, nên Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng không nghe điện thoại của chứ?
Nghĩ đến đây, Trần Triệu Dương chăm chú nghe xem bốn người đang nói cái gì.
Chỉ là dường như họ đã nói xong rồi, còn dư lại ba người đang luân phiên nhau an ủi Nam Cung Yến, còn dáng vẻ của Nam Cung Yến thì vô cùng đau thương.
Điều khiến cho Trần Triệu Dương bực bội nhất chính là Triệu Diễm Linh còn nói xấu anh, nói anh như thế nào cũng không đủ, còn đi ra bên ngoài tìm loại phụ nữ kia.
Sau khi Trần Triệu Dương nghe thấy điều này, anh lập tức nhớ tới lúc bản thân tiến vào cửa hàng kia tìm Hắc Kiện và Ưng Chuẩn, hình như bị ai đó theo dõi. Lúc ấy anh thấy được bóng lưng của một cô gái, chẳng qua là lúc đó anh bị những cô gái kia kéo vào trong nên chưa kịp đi ra nhìn xem là ai.
Nếu đã như vậy thì cô gái kia chính là Triệu Diễm Linh rồi.
Trần Triệu Dương lập tức nghĩ thông suốt, cuối cùng cũng đã biết rõ lý do vì sao Nam Cung Yến tức giận, chỉ sợ rằng cô gái kia phát hiện ra anh đi đến nơi nào đó cho nên đã chạy tới đây tố cáo anh.
Sau khi nghĩ thông suốt, Trần Triệu Dương lập tức đau đầu, những cái khác còn nói được chứ làm sao có thể giải thích việc anh tới nơi mẫn cảm kia?
Trong lúc tự hỏi tự trả lời, đám người Trần Triệu Dương đã đi vào phòng tiếp khách của nhà họ Hạ, mà hai người Hạ Thanh Minh và Quý Vân Hải đã được người gác cổng thông báo trước nên biết rõ Trần Triệu Dương đằng đằng sát khí dẫn người tới đây.
“Cậu nhóc Trần Triệu Dương này, đây là thế nào? Đã xảy ra chuyện gì rồi?”, nhìn thấy vẻ mặt Trần Triệu Dương vẫn bình thường nhưng vẻ mặt của những người Trần Triệu Dương đưa đến không được tốt cho lắm, Hạ Thanh Minh mở miệng hỏi.
“Ông Hạ, không có chuyện gì”, Trần Triệu Dương cười khổ một tiếng, lúc này quay lại nói với đám người Tật Phong: “Đây là ông Hạ, đây là ông Quý, đừng trưng vẻ mặt này ra nữa, bình thường một chút cho tôi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!