“Tình huống gì đây? Đây không phải là tổng giám đốc của Khuynh Thành Quốc Tế đấy chứ?”
“Cái đệt, chúng ta ở đây vất vả đàm phán, người ta thì đã biết nhau từ sớm rồi, hơn nữa nhìn qua còn khá là thân thiết”.
“Đúng thế, vậy chúng ta đàm phán gì nữa? Tan đi”.
Những người tổng giám đốc này vốn đang tranh cãi đến đỏ mặt tía tai, không thể hòa giải được thì bây giờ đều ngừng cả lại, ai nấy đều mang vẻ mặt không được tốt läm nhìn Nam Cung Yến và vulia rời đi.
Buổi tối hôm nay, Trần Triệu Dương bị đuổi ra khỏi phòng ngủ của Nam Cung Yến, bởi vì cô và vulia nói chuyện quá hợp nhau nên họ định ngủ với nhau đêm nay để tâm sự.
“Bị đuổi ra ngoài? Thật là đáng thương”, Tuyên Hoàng đang đứng ở cầu thang thấy Trần Triệu Dương bị đuổi ra ngoài thì cười trên nỗi đau của người khác nói.
“Đừng có giậu đổ bìm leo thì chúng ta vẫn là bạn tốt”, Trần Triệu Dương cần răng nhìn Tuyên Hoàng nói.
“Vừa hay, em tu luyện gặp phải chút vấn đề, nếu không thì anh giúp em giải quyết đi?", Tuyên Hoàng nghĩ đến ước hẹn với Trần Triệu Dương thì lại ngập tràn sự nhiệt tình với việc tu luyện.
Cô ấy muốn đột phá hậu thiên võ giả, rồi sau đó sẽ được Trần Triệu Dương cho thuốc dưỡng da. Cô ấy cũng muốn được như Nam Cung Yến vậy.
“Đi thôi, anh hướng dẫn em tu luyện”, Trần Triệu Dương cũng không có chuyện gì làm nên lập tức đồng ý.
Một đêm trôi qua, điều khiến Trần Triệu Dương cảm thấy ngạc nhiên là thiên phú tu luyện của Tuyên Hoàng thực sự rất mạnh, chỉ dựa vào bản thân mà thực sự rất nhanh đã có thể vào được cảnh giới hậu thiên rồi.
Sáng hôm sau, Trần Triệu Dương vẫn giữ thói quen dậy sớm vào bếp nấu bữa sáng, đột nhiên lại nhớ ra trên tầng có thêm một người nữa, anh có chút lưỡng lự, nên giả vờ như cái gì cũng không biết mà rời đi trước không?
Ngay lúc anh đang đản đo thì từ trên tầng truyền xuống tiếng cười nói và tiếng bước chân.