Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Ông cụ Lâu ngồi bên cạnh rất đồng tình với cách giải thích của Trần Triệu Dương về kiến thức võ đạo của mình. Có vài chỗ, ngay cả ông ấy cũng không rõ, nhưng qua sự giải thích của anh thì ông ấy chợt tỉnh ngộ.

Ông cụ Lâu có cảm giác rằng không bao lâu nữa thì mình có thể đột phá thành thiên tiên đỉnh.

Điều này rất là quan trọng đối với ông ấy.

Vốn dĩ ở thời điểm này với khả năng thiên phú và tuổi tác của ông ấy, chắc chăn không thể có bất cứ tiến bộ nào, nhưng bây giờ nghe Trần Triệu Dương nói vậy thì ông ấy lại ôm hy vọng về sự đột phá của mình.

Điều này khiến cái nhìn của ông ấy dành cho Trần Triệu Dương không giống như trước. Xem ra người chỉ dạy cho Trần Triệu Dương quả không đơn giản, nếu không cũng không thể dạy được một học trò xuất sắc như vậy.

Dĩ nhiên là Trần Triệu Dương cảm nhận được ánh mắt của ông cụ Lâu nhìn mình. Điều này khiến trong lòng anh đột nhiên cảm thấy kỳ lạ.

Sao ông cụ này lại nhìn mình như vậy?

Chắc không phải có ý đồ gì với mình đó chứ? 

Nghĩ tới đây, Trần Triệu Dương bèn ngồi nghiêm chỉnh, lúc nói chuyện thì trở nên không được tự nhiên cho lắm.

“Anh Triệu Dương, không biết lúc nào mới có thể gặp lại anh đây?”, trò chuyện suốt dọc đường, những kiến thức về võ đạo của Lâu Tình Nhi không hề sâu sắc hơn, nhưng cảm tình của cô ấy dành cho. Trần Triệu Dương lại càng trở nên sâu đậm, mang theo chút quyến luyến không nỡ rời xa.

“Bây giờ tôi đang ở thành phố Long Hải. Nếu cô muốn gặp thì có thể tới tìm tôi bất lức lúc nào”, anh thật sự cảm thấy Lâu Tình Nhi rất đáng yêu.

“Nhưng chúng tôi sắp phải đi thành phố Nam Hải rồi. Ông muốn đi thăm một người bạn cũ”, Lâu Tình Nhi bĩu môi và nói một cách đáng yêu, đồng thời còn liếc nhìn ông của mình với vẻ oán trách.

Bị cháu gái mình nhìn như vậy, ông cụ Lâu thật muốn cười ra nước mắt.

Trần Triệu Dương chẳng qua chỉ mới quen có nửa ngày. Bây giờ còn xem trọng hơn cả ông của mình nữa.

“Mọi người phải đi thành phố Nam Hải sao? Thật trùng hợp, tôi cũng là người của thành phố Nam Hải. Tôi mới tới thành phố Long Hải được hai ngày nay. Tôi tới đây chỉ vì quyết đấu với Vân Hạn Lâm mà thôi”, Trần Triệu Dương nghe Lâu Tình Nhi nói vậy thì đột nhiên cảm thấy quá trùng hợp.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!