Những người khác vừa nhìn đã biết, e rằng lão Thất và lão Cửu đã bị Diệp Sùng Minh nằm thóp rồi.
"Chuyện này cứ quyết định vậy đi, tan họp!", Diệp Sùng Minh lạnh lùng quét mắt nhìn những người còn lại, xoay người đẩy con trai mình rời đi.
Lúc Triệu Ngũ biết được Diệp Thiên Phàm bị Trần Triệu Dương đánh gãy tay chân, hơn nữa lại còn bị đè đầu vào bãi phân, cả người đều ướt đẫm mồ hôi.
Bởi vì ông ta nhớ lại chuyện mình gọi điện cảnh báo với Diệp Thiên Phàm, lỡ như Trần Triệu Dương biết được, vậy. mình...
Nghĩ tới đây Triệu Ngũ thấy hối hận không thôi, sao mình lại lắm mồm thế chứ, bây giờ lấy lòng nhà họ Diệp không được mà ngược lại còn đắc tội cả Trần Triệu Dương.
Nhưng mà ông ta cũng biết, chuyện này sẽ không dừng lại ở đó, nhà họ Diệp chắc chăn không để yên, tốt nhất vẫn là không nên đắc tội bên nào cả.
"Người đâu, đặt cho tôi một vé máy bay đi đảo Hồng Kông, tôi muốn đi nghỉ dưỡng", Triệu Ngũ sai người đặt vé máy bay chạy trốn.
Đối với chuyện lần này, dĩ nhiên là Giang Sơn nhận được tin tức cặn kẽ hơn bất kỳ ai.
"Quả thật không ngờ Trần Triệu Dương lại còn là thiên tài võ giả!", sau khi ông ta biết được Trần Triệu Dương là thiên tài võ giả, trong lòng Giang Sơn lại thấy có chút hối hận.
Ông ta cũng cho rằng phía sau Trần Triệu Dương chắc chắn có ô dù, không thì làm sao còn trẻ như vậy đã đạt được thành tựu thiên tài võ giả.
Dù sao thì ván cũng đã đóng thuyền, bây giờ có muốn gì nữa cũng đã muộn.
Vẫn nên lẳng lặng nhìn nhà họ Diệp "đánh nhau" với Trần Triệu Dương thôi, ông ta cũng muốn xem thử Trần Triệu Dương còn lá bài nào chưa lật, tốt nhất là làm cách nào ép ông cụ Diệp phải ra mặt.
Tại nhà Nam Cung Yến, sau khi Trần Triệu Dương về phòng thì tiếp tục luyện tập.
Hơn mười năm trước, ông cụ Diệp chính là thiên tài võ giả, ông cụ đã bế quan nhiều năm, e rằng thực lực càng khó lường. Nếu mình không nhanh chóng cải thiện bản thân, kế tiếp chắc sẽ không dễ chơi như trước.
"Không lẽ tên khốn kiếp kia bị thương thật chứ?", sáng hôm sau, Nam Cung Yến từ trên lầu đi xuống, thấy cửa phòng Trần Triệu Dương vẫn đóng chặt, nhất thời có chút không yên tâm.
Mặc dù Trần Triệu Dương vẫn đang luyện tập, nhưng anh vẫn không lơ là biệt thự, nhà họ Diệp lúc này chắc vẫn đang bàn bạc kế hoạch trả thù anh, anh không muốn bởi vì một chốc lơ là của mình mà để người bên cạnh phải chịu thương tổn.
Cảm nhận được Nam Cung Yến đang đứng bên ngoài, Trần Triệu Dương lập tức thu hồi công lực mở cửa.
"Sao đứng ngoài cửa không vào thế vợ? Chẳng lẽ em đang tính tối nay sẽ làm chuyện gì đó xấu hổ với anh sao?", Trần Triệu Dương ra vẻ lưu manh cười híp mắt nói với Nam Cung Yến.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!