“Vậy thì càng tốt hơn , phải xem nắm đấm của ai cứng rắn hơn rồi, không cần phí nước bọt”, sau khi Trần Triệu Dương nghe xong, hai mắt lập tức tỏa sáng, không chút do dự nói.
“Tôi biết ngay là cậu sẽ nghĩ như vậy mà, được rồi, đi thôi, cũng đã đến đây rồi”, La Sâm bất đắc dĩ lắc đầu, chắc chắn ông ta không thể xuống khỏi con thuyền hải tặc của Trần Triệu Dương được rồi, càng tiếp xúc với anh, ông ta càng có thể cảm giác được anh thần bí và mạnh mẽ.
Theo lý thuyết, ông ta sẽ không tham gia vào chuyện lần này, dù sao phòng đấu giá Tô Tỉ có thực lực rất mạnh, nghe nói trong một cuộc đấu giá đã từng có hai thế lực xếp top mười thế giới bắt tay nhau muốn cướp bóc phòng đấu giá Tô Tỉ, thế nhưng cuối cùng hai thế lực kia đều bị nhổ tận gốc.
Cũng chính là từ lúc đó, không còn ai dám ra tay ở cuộc đấu giá của phòng đấu giá Tô Tỉ nữa.
Mặc dù Huyết Lang của Trần Triệu Dương đứng đầu thế giới, nhưng thực lực của phòng đấu giá Tô Tỉ lại không có đạo lý, nếu như Huyết Lang đối mặt với phòng đấu giá Tô Tỉ, còn không biết cuối cùng ai thua ai thắng đâu?
Nhưng đây cũng không phải ngày đầu tiên La Sâm quen biết anh, cũng là bởi vì quen biết, ông ta cũng hiểu rõ chút ít về Trần Triệu Dương, cho nên mới càng thêm ủng hộ anh.
“Địa điểm cuộc đấu giá lần này lại tuỳ ý như vậy sao? Không phải phòng đấu giá Tô Tỉ cực kì thần bí, muốn tham gia cực kì khó khăn sao?”, nhìn hội trường trước mắt, Trần Triệu Dương có chút bất lực phàn nàn.
Bởi vì hội trường này vô cùng đơn sơ, nói là hội trường, thật ra chỉ là một sân bóng rổ cũ nát, cũng may là bốn phía bịt kín, cho nên còn có thể che gió che mưa.
Nhưng hội trường này cũng quá cũ nát, chỉ sợ đã bị bỏ hoang rất lâu rồi.
“Đây chính là điểm đặc biệt của phòng đấu giá Tô Tỉ, từ trước đến nay cuộc đấu giá của bọn họ đều không quan tâm đến mặt ngoài, mà sở dĩ phòng đấu giá của bọn họ nổi tiếng, cũng là bởi vì đồ đấu giá cực kì hiếm có, cho nên mặc dù phòng đấu giá này cũ nát, mọi người vẫn chạy theo như vịt, có thể nói là rất khó lấy được một vé”.
Trong mắt La Sâm có vẻ khâm phục, bởi vì ông ta là một thương nhân, cũng rất có đầu óc về việc kinh doanh, nhưng vẫn rất khâm phục người sáng lập ra phòng đấu giá Tô TỈ này.
“Hừ, nếu như phòng đấu giá Tô Tỉ chuyên môn làm loại chuyện bẩn thỉu này, vậy đúng là có thể kiếm không ít tiền”, Trần Triệu Dương lại không hề có ấn tượng tốt với phòng đấu giá Tô Tỉ.
“Tôi nói này người anh em, cậu có thể đừng gây chuyện trước thế được không, đừng sốt ruột, dù sao có lẽ mọi chuyện còn có thể thay đổi được thì sao. Có lẽ phòng đấu giá Tô Tỉ này không bá đạo như vậy thì sao”, nghe anh không khách khí nói như vậy, La Sâm liền luống cuống, nhỏ giọng khuyên nhủ.
“Được rồi, tôi không nói nữa, đi vào trước đi”, Trần Triệu Dương không quan tâm lắm mà gật đầu, sau đó đi về phía hội trường trước mặt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!