"Một đám nhân viên nữ không biết liêm sỉ, mau đi thôi! Tôi đã gọi Didi rồi"
Lúc này, Hứa Mỹ Tình nói một cách giận dõi.
Trần Triệu Dương theo sau, không khỏi thầm thán phục. bọn họ.
Đám nhân viên nữ này cũng quá cởi mở trong chuyện riêng tư rồi!
Nhưng Trần Triệu Dương cho rẵng đó cũng là một điều tốt, ít nhất bọn họ cũng coi mình như người cùng hội cùng thuyền.
Khi Trần Triệu Dương rời công ty, anh đã gửi một tin nhăn cho Nam Cung Yến để xin ý kiến.
Hiện giờ, rắc rối liên quan đến tên Triệu Ngũ này cũng đã giải quyết ổn thỏa rồi. Trần Triệu Dương cảm thấy sự an toàn của Nam Cung Yến tạm thời không cần phải lo lăng gì nhiều.
Hơn nữa, đây là một cơ hội tốt, có thể tụ tập ăn tối gia tăng tình cảm với mọi người trong bộ phận, Trần Triệu Dương cũng không thể từ chối được.
Rất nhanh sau đó, một nhóm hàng chục người ngồi Didi đã đến khách sạn Dạ Yến.
Khách sạn Dạ Yến cũng tương đối nổi tiếng ở Nam Hải, đồng thời cũng được coi là một nhà hàng cao cấp.
Và nhiều người ở Nam Hải còn gọi đây là Hào Môn Dạ Yến.
Điều này cũng thể hiện lên được đẳng cấp của nó.
Sau khi đợi mọi người tập trung đầy đủ ở lối vào của Dạ Yến thì Hứa Mỹ Tình nói: "Đi thôi!"
Mọi người đi theo Hứa Mỹ Tình bước vào trong.
"Mỹ Tình, không ngờ lại gặp được cô ở đây. Haha, chúng ta thật là có duyên".
Ngay khi Hứa Mỹ Tình và mọi người bước vào thì đúng lúc Trình Minh Viễn cũng dẫn theo một nhóm người đến và mỉm cười chào hỏi.
Hứa Mỹ Tình nhìn thấy Trình Minh Viễn thì khá ngạc. nhiên.
"Mọi người cũng tới đây ăn tối à?', Hứa Mỹ Tình hỏi.
"Đúng vậy! Cho nên mới nói đây chính là định mệnh sắp đặt chúng ta phải đi cùng nhau”, Trình Minh Viễn cười nói: "Mỹ Tình, hay là chúng ta cùng nhau ăn tối đi, cô thấy thế nào?"
Nghe Trình Minh Viễn nói vậy mọi người phía sau Hứa Mỹ Tình đều tỏ ra không thích.
Bọn họ vốn đang rất vui vẻ, mọi người đang cười nói rôm rả, khi không ở đâu lại xuất hiện thêm đám người Trình Minh Viễn không khỏi khiến bọn họ cảm thấy mất tự nhiên
"Không cần đâu", Hứa Mỹ Tình có chút do dự nói: "Để chào đón Trần Triệu Dương nên tối nay mọi người cùng nhau đi ăn bữa cơm mà thôi. Chúng tôi cũng không muốn ảnh hưởng đến bữa ăn của anh với những người khác".
"Vậy thì tốt quá rồi! Tối nay cũng là bộ phận của chúng ta và các bộ phận khác của công ty cùng nhau ăn tối. Tất cả đều là người một nhà. Tôi đã đặt trước một phòng SVIP, chúng ta cùng nhau ăn tối đi".
Trình Minh Viễn cười nói. "Như vậy thì không được hay cho lắm". Hứa Mỹ Tình vẫn muốn từ chối.
"Mỹ Tình, cô cứ như thế chính là không nể mặt tôi rồi. Hơn nữa, đều là người cùng bộ phận, tôi cũng phải có mặt tại bữa tiệc chào đón nhân viên mới này mới đúng. Không phải cô đang muốn gạt tôi ra đấy chứ?"
Trình Minh Viễn nhìn Hứa Mỹ Tình và nói.
"Tất nhiên là không phải. Tôi chỉ sợ một lúc sau, bọn họ high lên thì ảnh hưởng đến anh mất".
"Thực ra nói về cuộc sống riêng tư, tôi đây cũng là một người rất 'sành chơi” đấy", Trình Minh Viễn cười nói: "Quyết định vậy đi! Tối nay, tôi sẽ thanh toán hết. Như vậy chắc cô sẽ không từ chối nữa đâu nhỉ? Nếu cô còn từ chối thì chứng tỏ cô không xem tôi ra gì rồi”.
Nghe thấy Trình Minh Viễn nói như vậy thì Hứa Mỹ Tình liếc nhìn mọi người phía sau một cái rồi thở dài nói: "Được. rồi! Vậy cứ thế mà làm đi".
"Vậy thì đi thôi, chúng ta lên đi".
Trình Minh Viễn cười nói.
Hứa Mỹ Tình và những người khác đi phía trước, trong khi đó Trình Minh Viễn lại cố ý đi ở phía sau với Trần Triệu Dương.
Trình Minh Viễn lúc này mới hạ giọng nói với Trần Triệu Dương: "Này, từ nay về sau ở bộ phận quan hệ xã hội, tốt hơn hết là mày nên nghe lời tao. Bọn họ có bất cứ chuyện gì thì mày cũng phải báo cáo cho tao hết".
Trần Triệu Dương nghe được lời này của Trình Minh Viễn thì dừng lại rồi nhìn về phía anh ta rồi mỉm cười nói: 'Dựa vào đâu chứ?"