“Bày Tam Quỷ Kiếp trận bắt cậu ta cho tôi”, thần sử nói thẳng với ba người vừa mới tới. “Vâng, thần sử”, nghe thấy lời nói của thần sử, ba người kia đáp lại.
Trần Triệu Dương hơi cau mày, thực lực của ba người này vừa mới đạt tới trình độ võ đạo tông sư, nhưng anh lại có cảm giác khủng hoảng nhàn nhạt từ trên ba người bọn họ, điều này làm cho anh hơi ngạc nhiên.
Phải biết rằng Trần Triệu Dương đã từng đánh bại đỉnh phong võ tông, ba người này vừa mới vào cảnh giới tông sư, lại có thể mang đến cho anh cảm giác như vậy, đúng là có hơi thú vị.
Sau đó Trần Triệu Dương lại cảm thấy hối hận, đáng lẽ nên để cho một trong bốn người Thẩm Tu tới đây mới đúng, nếu không thì sẽ không có ai để ý đến tên thần sử kia.
“Nào, hãy để cho tôi xem thực lực của các người một chút, để xem có đỡ nổi một chiêu hay không”, Trần Triệu Dương lên tiếng khiêu khích trước, hiển nhiên là muốn làm cho cảm xúc của đối phương bị dao động.
Cả ba người đều không bị những lời này tác động mà trực tiếp vây quanh Trần Triệu Dương, đồng thời trong tay bọn họ lại có thêm một thanh kiếm quái dị, kiếm không thẳng mà là cong, hơn nữa ở thân kiếm còn có những lỗ thủng to nhỏ khác nhau.
Ba người bọn họ vung thanh kiếm quái dị ở trong tay, một làn sóng âm thanh lờ mờ lập tức truyền đến, chui thẳng vào trong tai của Trần Triệu Dương và Cố Lăng Nhi.
“Hừm...Hãy bịt tai lại, đừng nhìn bọn họ, nằm lên lưng tôi”, vẻ mặt của Trần Triệu Dương thay đổi, trong miệng phát ra một âm tiết, sau đó anh xé rách một góc áo đưa cho Cố Lăng Nhi ở đằng sau, sắc mặt của cô ta rất khó coi, ánh mắt hơi mê man.
Bị tiếng nói có chứa tinh thần lực của Trần Triệu Dương đánh thức, Cố Lăng Nhi thở dài, sau đó nhét góc. áo vào lỗ tai của mình, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Vốn ba người kia đang lộ ra vẻ mặt tươi cười cùng với ánh mắt đắc chí khi nhìn Trần Triệu Dương và Cố Lăng Nhi, nhưng khi anh đánh thức Cố Lăng Nhi và bảo cô ta bịt tai lại, bọn họ biết chuyện này xong rồi, chiêu thứ nhất đã kết thúc.
“Muốn chết”, trong mắt Trần Triệu Dương hiện lên một tia lạnh lẽo, trực tiếp lao thẳng về phía ba người bọn họ mà không do dự một chút nào. Trong nháy mắt đã tới †rước mặt một người trong số đó, đá ra một cước, người này không có một chút sức nào để phản kháng, cứ thế mà bị đánh bay ra ngoài.