Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bạn Gái Cũ Ngốc Manh Ngon Miệng Của Vai Ác

Trình Tâm trừng mắt nhìn Đỗ Nhược: “Cái gì mà tổng giám đốc Cố của các cô chứ? Bây giờ chẳng phải cũng là tổng giám đốc Cố của cô sao? Về phần tại sao lại đổi sang uống trà, có thể là tổng giám đốc Cố cho rằng so với cà phê thì cô pha trà có vẻ dễ uống hơn.”

Nói xong, cô nhìn Đỗ Nhược bằng ánh mắt như đã tìm được món hời: “Công việc tập đoàn bên kia của tôi rất nhiều, cho nên cô mới có cơ hội mỗi ngày pha trà cho tổng giám đốc Cố. Cô nên tranh thủ vui vẻ đi. Cô có biết trong tập đoàn có bao nhiêu cô gái hâm mộ tôi bởi vì mỗi ngày tôi đều có thể đung đưa trước mặt tổng giám đốc Cố đẹp trai không?”

Đối với điều này, miễn thứ cho Đỗ Nhược bất tài. Người khác mỗi ngày có thể đung đưa trước mặt Cố Uyên thì có thể tranh thủ giành lấy thiện cảm nhưng mà cô mỗi ngày lượn lờ trước mặt anh ấy thì trăm phần trăm là ghi thêm thù hận. Nghĩ đến đây, Đỗ Nhược mới bất tri bất giác hỏi thăm: “Ý của cô là tương lai tổng giám đốc Cố sẽ làm việc ở đây sao?”

Trình Tâm trả lời một cách tự nhiên: “Đúng vậy! Tổng giám đốc Cố rất coi trọng công việc kinh doanh này, vì vậy anh ấy hiện đang giữ chức vụ giám đốc điều hành của công ty và sẽ không rời khỏi cho đến khi công ty hoàn toàn đi đúng hướng.”

Đúng là sấm sét giữa trời quang. Đỗ Nhược nghĩ rằng Cố Uyên chỉ đến công ty để kiểm tra tình hình nhiều nhất là vài ngày và sẽ không quay lại thường xuyên sau khi các trưởng phòng khác đã đến. Bây giờ thì cô biết Cố Uyên sẽ ở lại đây. Cô cảm thấy trên đầu dường như có một đàn quạ đen bay ngang qua.

“Anh ấy không quan tâm đến tập đoàn bên kia sao?” Đỗ Nhược dùng dằng hỏi.

“Công việc hàng ngày của tập đoàn đã có trợ lý Giang xử lý, hơn nữa còn có tôi. Tôi chính là người mà tổng giám đốc Cố đã đặc biệt để lại cho trợ lý Giang.” Trình Tâm gật gù đắc ý.

“Chúc mừng cô! Thực sự nhìn không ra cô thích trợ lý Giang luôn đấy!” Đỗ Nhược lạnh lùng nói xéo.

Trình Tâm chợt sửng sờ, mất tự nhiên nói sang chuyện khác: “Cô trang điểm thế này thật là cay mắt. Mau tẩy trang đi, đừng để tổng giám đốc Cố lại bắt lấy điểm yếu của cô nữa.”

Đỗ Nhược vô tội nói: “Hai ngày nay xui xẻo quá! Tôi trang điểm cầu may theo chỉ dẫn của cao nhân lí giải các chòm sao đấy. Tôi vẽ không dễ nhìn sao? Tôi thấy rất nhiều người trang điểm thế này đấy.”



“Dễ nhìn hả?” Dù Đỗ Nhược dùng sức quá mạnh, dùng màu quá nhiều khiến gương mặt bị giày vò lung tung nhưng vẫn lộ ra vẽ xinh đẹp mê hoặc. Trình Tâm âm thầm đánh giá và ghen tị.

Trình Tâm đã giúp Đỗ Nhược sửa lại lớp trang điểm mắt cho phù hợp đồng thời chia sẻ với cô một ứng dụng làm đẹp. Đỗ Nhược nói rằng sau này sẽ không mắc lỗi nữa. Trước khi đi, Trình Tâm dặn Đỗ Nhược đừng quên pha trà cho Cố Uyên càng sớm càng tốt.

Đỗ Nhược cầm lấy chiếc ly cát màu tím đã bỏ túi chống sốc, đi đến phòng nước, liếc nhìn xung quanh một vòng thì thấy một chai nước rửa chén.

Với ý nghĩ không để cho Cố Uyên bắt được sai lầm nữa. Trước tiên, cô rửa sạch bên trong và bên ngoài chiếc ly bằng chất tẩy rửa, sau đó tráng bằng nước sôi, cuối cùng mới theo nhận lời dặn dò của Trình Tâm pha cho Cố Uyên một tách trà tinh tế.

Lúc bưng trà vào, cô nghe Cố Uyên đang nói chuyện điện thoại.

“Trước hết, cậu có thể đến xem một chút. Cậu đã rời khỏi ngành một năm nay. Nếu không trở về thì nhất định sẽ bị mất chỗ. Cậu có kinh nghiệm làm việc, hơn nữa cũng đã tạo nên một huyền thoại trong ngành này. Nếu cậu có thể đến, dù tạm thời chỉ làm giám đốc sản phẩm nhưng đồng thời cậu cũng sẽ tham gia vào công việc quản lý của công ty như một giám đốc điều hành dự bị.”

Trong lòng Đỗ Nhược hơi chấn động, Cố Uyên đã tìm được người tiếp nhận công việc tương lai của anh ấy rồi sao? Chẳng lẽ là những tháng ngày tự do của cô đã sắp đến rồi ư?

Đỗ Nhược tự nhủ nhất định phải chịu đựng, chịu đựng đến khi Cố Uyên rời khỏi công ty, trở về tập đoàn.

Nghĩ đến điều này, cô càng thêm cẩn thận, rón rén đem nước trà đến bàn làm việc của Cố Uyên, rồi lại nhẹ nhàng rời khỏi.

Trước khi cửa bị đóng lại, Cố Uyên dường như vô tình ngẩng đầu lên, nhìn bóng lưng Đỗ Nhược, trong lòng thầm gật đầu, coi như có chút phép tắc.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!