Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bạch Tổng Lạnh Lùng, Lần Đầu Yêu!

“Hàn Phong, ra đây cho mẹ.”

Còn chưa kịp đặt cô xuống giường, Bạch phu nhân đã đứng bên ngoài, ra sức gõ cửa.

Hắn nhanh chóng lấy lại vẻ băng lãnh, thân hình cao lớn, sải bước dài ra mở cửa: “Muộn rồi, sao mẹ lại đến?”

Bạch phu nhân mặt hằm hằm nhìn ngó phía sau lưng hắn, muốn bước vào bên trong nhưng lại bị hắn đứng chắn ngang.

“Con đưa ai về nhà vậy, tại sao gần đây con luôn hành động mà không thèm hỏi ý kiến của mẹ vậy, ngay cả việc chân của con đã hồi phục mà con cũng giấu mẹ, bây giờ lại đưa phụ nữ về nhà.”

“Đây là việc riêng của con, đây cũng là nhà riêng của con.”

Bạch phu nhân càng thêm tức giận, khi nãy hắn còn không thèm chú ý đến sự xuất hiện của người mẹ này. Chỉ chăm chăm ôm lấy cơ thể của cô gái kia.

“Thiếu gia, tôi tìm thấy một cây bút ở trong phòng ngủ của Du Du.”

Đột nhiên lão quản gia xuất hiện. Nhân cơ hội hắn còn đang đứng ngoài cửa cùng Bạch phu nhân, lão quản gia liền mon men lại gần, giơ cây bút ra trước mặt hắn.

Hắn lập tức đoạt lấy cây bút từ tay lão quản gia, ánh mắt thoáng qua tia phức tạp: “Mẹ à, muộn rồi, mẹ về nghỉ sớm đi.”

Nói xong, hắn đóng cửa phòng lại. Nhìn cô đang nằm thoải mái trên giường, rồi lại hoài nghi nhìn chiếc bút.

Bạch phu nhân tức đến run người, nhưng bà không thể làm được gì. Đột nhiên bà phát giác ra điều gì đó, quay phắt lại hỏi lão quản gì: “Du Du không biết chữ, sao trong phòng của cô ta lại có cây bút.”

“Thưa phu nhân, tôi không biết, sáng nay thiếu gia căn dặn dọn sạch sẽ căn phòng, để phòng đó thành phòng trống tôi liền nhặt được cây bút rơi ra từ tủ quần áo.”

Bạch Hàn Phong nhíu mày, vân vê cây bút, nó giống hệt cây bút máy mà học sinh tiểu học vẫn thường sử dụng. Thứ mực đựng bên trong có màu trong màu, hắn hiếu kỳ mở nắp bút ra, gạch gạch vài đường lên cuốn lịch để bàn.

Không hiện màu mực, cũng không có vết hằn trên giấy.

“Oẹ.”

Hắn mở to mắt, lập tức vứt cây bút xuống, lao nhanh đến giường, bế cô vào thẳng nhà vệ sinh. Lúc này cô chẳng còn biết trời chăng đấy dày gì nữa.

Chỉ thấy người nóng ran, đầu óc quay cuồng. Vớ được cái gì liền bám vào cái đó. Cổ họng buồn nôn nhưng dạ dày thì trống rỗng, cô chẳng thể nôn ra bất cứ thứ gì, cũng không thể tống toàn bộ số rượu đã uống ra ngoài được.

Bạch Hàn Phong bế cô trở lại giường. Đột nhiên bàn tay nhỏ bé của cô bám chặt phần áo sơ mi trước ngực của hắn, miệng thều thảo lầm bẩm như kẻ đang mê man: “Bạch Hàn Phong, tôi nhất định sẽ không tha cho anh.”

Hắn nắm chặt bàn tay cô, nhếch mép cười thích thú, vén những lọn tóc rối bời đang rủ xuống trước mặt cô. Ánh mắt si mê nhìn ngắm khuôn mặt thanh tú, làn da trong trẻo, đáy mắt hắn le lói dục vọng muốn chiếm đoạt, nhai nuốt sạch sẽ. Nhưng lại bị bề ngoài cường tráng, kiên định kiềm chế lại. Hắn vuốt dọc gò má, rồi thì thầm lên đôi môi của cô: “Tôi sẽ chinh phục em từng ngày, ép em phải dây dưa với tôi.”

Đột nhiên cô lăn lộn một cái, tay đặt trên ngực hắn vung mạnh, khiến hai chiếc cúc của hắn bung cả ra, văng xuống giường. Vùng ngực rắn chắc lập tức bị phanh trần dưới lớp áo.

Cô vẫn chẳng hề hay biết gì hết, tay chân vẫn khua khoắng loạn xạ lên. Bạch Hàn Phong lập tức đè cô xuống, áp hai cổ tay cô xuống ra giường: “Đây chưa phải cơ hội tốt, tôi sẽ an phận giúp em giữ mình.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!