Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bạch Tổng Lạnh Lùng, Lần Đầu Yêu!

“Alvin, tôi sẽ dẫn cậu đi thăm quan đất nước của tôi, đảm bảo sẽ khiến cậu lưu luyến không muốn rời.”

Cô kéo chiếc vali, nắm lấy bàn tay của Alvin, cùng sải bước ra khỏi sân bay tấp nập. Alvin bây giờ đúng là không nhanh nhẹn như trước kia nữa, nhưng chí ít, cậu ta vẫn có thể vận động như một người bình thường, vẫn còn nhớ tất cả ký ức đã là may mắn lắm rồi.

“Cậu gọi điện báo người nhà chưa?”

Bước chân cô dừng khựng lại: “Thôi chết, mình quên mất, cậu đợi mình một chút, mình gọi điện cho anh mình.”

Gọi đi vài cuộc, chuông reo nhưng đầu dây bên kia không bắt máy, cô không khỏi sốt sắng, giậm giậm chân: “Anh mình không bắt máy, phải làm sao bây giờ, mình không nhớ rõ đường về nhà.”

Trước kia, khi về Chu gia, cô có thể tìm vị trí trên bản đồ, nhưng ngôi nhà mới đâu hề có tên tuổi, làm sao cô có thể chỉ tài xế taxi đường về đó đây.

Chợt, cô nhớ ra một người. Vu Dịch Dương nhíu mày nhìn cái tên quen thuộc. Từ khi giúp đỡ cô xong, ba tháng liền cô không hề liên lạc, tưởng cô đã quên anh luôn rồi chứ.

“Alo, tôi nghe đây.”

“Dịch Dương, có phải anh tôi đổi số rồi không, sao tôi không gọi được cho anh ấy.”

Vu Dịch Dương nhìn lại số điện thoại, là cuộc gọi nội mạng: “Cô về nước rồi sao?”

“Đúng vậy, tôi đang ở sân bay.”

“Sân bay nào? Tôi đến đón cô.”

“Hả?” Cô bất ngờ, nhất thời không kịp phản ứng.

“Chắc bây giờ anh cô đang bận công việc rồi, để tôi đến đón cô.”

Cô nhìn Alvin một cái rồi nói vào điện thoại: “Được, vậy cảm ơn anh.”

Bác sĩ ngoại khoa rảnh rỗi đến vậy sao. Cô gọi bất ngờ mà Vu Dịch Dương cũng có thời gian đến đón cô cơ à.

Vu Dịch Dương nhìn Alvin cũng xuất hiện với Chu Thiên Như, hai người còn tay trong tay như thể không muốn rời. Sau khi bỏ hành lý vào cốp, ngồi ổn định lên xe, Vu Dịch Dương liền ngập ngừng hỏi: “Đây là…?”

Cô liền cô vô tư trả là: “À, đây là Alvin, bạn học của tôi, Alvin, còn đây là Dịch Dương, đối tác của tôi.”

Đối tác? Anh hơi ngẩn người trước lời khẳng định chắc nịch. Cô còn phát âm bằng tiếng Mỹ cực kỳ chuẩn chỉ, phải chăng cậu bạn kia không biết tiếng mẹ đẻ của cô.

Alvin chậm chạp gật đầu tỏ ý đã hiểu, rồi chăm chú cúi xuống nghịch điện thoại. Nếu là trước kia, cậu bạn sẽ rất cởi mở, tay bắt mặt mừng, gặp lần đầu cứ ngỡ đã quen từ lâu. Nhưng bây giờ, cậu bạn đã không còn nhanh nhẹn như trước nữa rồi.

Cô cười thật tự nhiên để xua đi không gian ngượng nghịu: “Tôi đưa cậu ấy về đây chơi một thời gian, hôm nay anh không phải đi làm sao?”

Vu Dịch Dương hắng giọng: “À, hôm nay là ngày nghỉ của tôi, cô có muốn đi đâu không hay là về thẳng nhà luôn?”

“À, làm phiền anh rồi, tôi muốn về nhà luôn, cảm ơn anh.”

Vu Dịch Dương nhìn cô qua gương chiếu hậu, anh khẽ cười: “Chúc mừng anh em cô đã lấy lại được Chu thị.”

“Hả?” Cô buộc miệng, rồi lập tức ngơ ngác, lấy lại Chu thị là sao, thời gian ở Mỹ cô rất bận rộn, thậm chí còn quên cả gọi điện về hỏi thăm anh chị, cho nên chuyện công việc cô cũng không kịp nắm bắt.

Chu Thiên Như vội vàng che đi bộ dạng ngơ ngác, tỏ ra thật tự nhiên, thuận theo lời chúc của Vu Dịch Dương: “Chuyện này thật sự phải cảm ơn anh, nếu không nhờ có anh giúp đỡ, chúng tôi thật không biết có đạt được thành công như ngày hôm nay hay không, tối nay tôi mời anh ăn tối, thay cho lời cảm ơn có được không?”

“Được.” Vu Dịch Dương đồng ý thật nhanh khiến cô không khỏi kinh ngạc. Ngón tay cô âm thầm nhấn gõ tìm tin tức trên bản tin.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!