Tại căn phòng ngủ rộng lớn Ái ái đang xem báo cáo doanh thu của công ty thì Khánh đẩy cửa bước vào
" Sữa ấm của em đây, mau uống không nó nguội mất "
Ái ái vẫn dán mắt vào màn hình máy tính nhàn nhạt đáp
" Anh cứ để đó lát em uống "
Khánh nhăn mặt bước lại
" Về đây là để nghỉ ngơi vậy mà em vẫn vùi đầu vào công việc là sao…"
Ái ngước mắt nhìn anh
" Tháng này doanh thu công ty không được tốt, có lẽ em phải bay qua đó xem sao "
Khánh nhìn cô với ánh mắt cưng chiều
" Em cứ yên tâm nghỉ ngơi, mọi việc cứ để anh lo "
Ái nhăn mặt
" Anh đâu có am hiểu về thời trang mà điều hành công ty giúp em được "
Khánh tự tin
" Anh không am hiểu thì đã có Khổng Thành Vũ giúp đỡ em lo gì nữa "
" Hai anh thân nhau như vậy từ khi nào vậy ta…" Cô vừa nói vừa nhìn Khánh với ánh mắt nghi hoặc
Khánh tiến lại gần cô hơn ghé sát tai thì thầm
" Kế sách để giữ vợ của anh đấy "
Nói song anh cười lớn. Ái nghi hoặc nhìn anh
" Giữ vợ sao…"
" Tất nhiên để em về bên đó anh không yên tâm " Khánh thì thầm
Ái nhìn Khánh bất mãn
" Em sang quản lý công ty chứ đâu phải đi chơi mà anh không yên tâm chứ "
Khánh càng tiến lại sát Ái hơn, miệng lẩm bẩm
" Giờ phải cột em lại mới được, sỉnh ra cái là mất vợ ngay chứ chẳng đùa "
Ái chưa kịp hiểu Khánh đang lẩm bẩm điều gì thì máy tính đã bị anh gập lại. Khánh nhấc bổng Ái lên tiến về phía chiếc giường king size êm ái.
Cô giãy dụa nhưng anh càng siết chặt hơn, chẳng mấy chốc cô đã nằm gọn bên dưới thân anh. Cô gắt gỏng
" Em chưa song việc mà anh…"
Lời nói chưa dứt anh đã phủ môi mình lên môi cô làm câu nói dang dở chỉ có thể nuốt gọn vào trong. Anh nhanh chóng càn quấy khắp khoang miệng cô. Chiếc lưỡi tinh quái của anh nhanh chóng luồn lách khắp nơi trong khoang miệng làm cô chỉ có thể phối hợp theo. Cảm nhận được sự đáp trả, nụ hôn anh dành cho cô ngày một nồng nhiệt hơn. Đến khi cảm nhận cô gần hết dưỡng khí, anh mới luyến tiếc rời đi.
Bàn tay hư hỏng của anh nhanh chóng lần mò khắp mọi nơi trên cơ thể. Anh thỏa thích xoa nắn đôi gò bồng đào thành đủ mọi hình dạng.
Anh hôn từ chiếc cổ trắng ngần dần xuống phía dưới. Anh ngậm lấy một bên bầu ngực cô mà mút lấy mút để như đứa trẻ khát sữa mẹ. Khoái cảm dần dâng lên làm cô phát ra những âm thanh rên rỉ kiều diễm, càng làm anh thêm hưng phấn hơn. Nụ hôn anh dần di chuyển xuống nơi tư mật.
Cô lắc đầu
" Nơi đó không được đâu anh "
Khánh nhìn cô bằng ánh mắt *** dục
" Mọi nơi trên cơ thể em, anh đều muốn hết "
Câu nói vừa dứt anh đã bắt đầu khám phá nơi ẩm ướt ấy. Lưỡi anh vừa chạm vào nơi cao nhất ấy, cô đã cong người lên đón nhận.
Anh tham lam mà khám phá hang nhỏ, lưỡi anh càn quét đến đâu thì nước mật ngọt cô càng tuôn trào nhiều hơn. Ái bịt miệng mình lại để không phát ra những âm thanh quá lớn.
Khánh nhìn cô mỉm cười
" Căn phòng này anh thiết kế cách âm nên vợ anh không phải kiềm chế đâu "
Nghe những tiếng rên rỉ của cô, Khánh biết cô đã chấp nhận anh mà mạnh dạn đưa cậu em đi khám phá.
Anh không đưa ngay vào mà cứ chêu đùa mơn chớn xung quanh làm Ái oằn người khó chịu. Anh thì thâm bên tai cô
" Vợ anh khó chiun sao…? Vậy nói anh nghe em muốn gì nào "
Ái mê hoặc " Em muốn anh "
Nghe thấy câu trả lời mong muốn bấy giờ anh mới chịu đưa cậu em của mình vào hang nhỏ. Khu rừng cấm này thật chặt và ấm làm anh đê mê không lối thoát. Cả đêm hôm đó anh hành cô hết tư thế này tới tư thế khác. Ái ngoan ngoãn như con mèo nhỏ mà tận hưởng khoái cảm mà anh mang lại. Chỉ tới khi anh cảm nhận Ái đã ngấm mệt mới chịu bắn hết tinh hoa vào bên trong cơ thể cô.
Hai cơ thể trần như nhộng cứ thế ôm nhau ngủ ngon lành. Trên môi Khánh vẫn còn nở nụ cười mãn nguyện khi có Ái nằm bên.