Nhận thanh toán ở phòng tài vụ xong anh liền đi đến nhà bếp.
Lúc nãy anh đã để riêng lại mấy con hào lớn cho Trần Viên Viên và Diệp Phi Phi.
Anh vừa ra khỏi cửa sau của khách sạn Đế Hào thì một chiếc BMW đã dừng trước mặt anh.
Gương mặt mỹ nhân cổ điển Trần Viên Viên xuất hiện bên cửa kính xe.
"Trọng Nhân, lên xe đi, tôi biết ngay là cậu sẽ ra từ cửa này".
Khi Hoàng Trọng Nhân lên xe, Trần Viên Viên nhìn túi tiện lợi trên tay anh, ngửi thấy mùi hải sản liền hỏi: “Trọng Nhân, cậu có y thuật tốt như vậy, tại sao lại không mở phòng khám hay là xin việc ở trường đại học? Nếu như cậu không có người quen thì tôi có thể giới thiệu giúp cậu, sao cậu phải đi làm công việc nhỏ nhặt này? Công việc có thể diện thì không làm, lại đi giao hàu!"
Hoàng Trọng Nhân cười, ý này giống hệt ý của Loan Lan nói lúc nãy.
Hoàng Trọng Nhân không còn cách nào khác đành phải nhắc lại những gì mình đã nói với Loan Lan cho chị ta nghe lần nữa.
Trần Viên Viên cũng thở dài, hỏi Hoàng Trọng Nhân có muốn lấy chứng chỉ hành nghề y hay không, nếu như anh muốn thì chị ta có thể liên hệ người quen hỗ trợ.
Hoàng Trọng Nhân läc đầu: "Bây giờ tôi chưa có kế hoạch đó. Tôi muốn kinh doanh tốt ở bờ biển trước rồi tính sau".
Khi họ đến biệt thự ở lưng chừng núi, Diệp Phi Phi đã ra đón.
Vết sẹo trên mặt tuy răng vẫn còn nhưng so với lần đầu nhìn thấy đã mờ hơn rất nhiều.
Một nụ cười cũng xuất hiện trên khuôn mặt cô ấy.
Bây giờ cô ấy cũng đang chống nạng đi, cái chân bị thương đã chuyển biến tốt.
Hoàng Trọng Nhân trị liệu cho cái chân bị thương của cô ấy trước.
Châm cứu khai thông kinh mạch, chú linh thuật chữa trị tế bào bị hao tổn.
Sau đó anh thoa kem dưỡng da lên mặt Diệp Phi Phi.
Trần Viên Viên nhìn Diệp Phi Phi ngủ thiếp đi dưới những chuyển động nhẹ nhàng của Hoàng Trọng Nhân.
Chị ta cũng cảm thấy an tâm rất nhiều.
Chị ta cảm thấy Phi Phi gặp được Hoàng Trọng Nhân chính là một sự may mắn.
Nhưng chị ta vẫn còn lo lắng một chuyện, liền hỏi: "Trọng Nhân, cậu đã tính toán xong chi phí chữa bệnh chưa?”
"Được rồi, chị muốn tính thế nào cũng được". Trần Viên Viên liền đưa cho anh 20.000 tệ.
"Tôi đưa 20.000 tệ cho cậu trước, sau đó mỗi lần chữa trị tính 10.000 tệ, cậu thấy sao?”
Hoàng Trọng Nhân không thể dùng y thuật của mình để kiếm tiền, đây là chuyện mà pháp sư Đạt Ngõa đã cảnh cáo.
Nhưng đây là phần thưởng do người ta tự tính cho mình, mình không hề ra giá cho nên cũng không xem là làm tiền.
Sau khi Hoàng Trọng Nhân rửa tay, anh chỉ vào những con hàu mà mình mang theo.
"Đây là hàu thiên nhiên đó, rất thích hợp cho cô Phi Phi dùng".
"Hàu nướng thơm ngon, có tác dụng bồi bổ cơ xương".
"Cũng có thể dùng nấu cháo hàu thịt băm, có tác dụng bổ tỳ, dưỡng âm, hạ huyết áp, tiêu mỡ'.
"Canh miến hàu cải thảo có tác dụng kích hoạt tế bào miễn dịch, phục hồi da, giải độc gan, dưỡng huyết, chống oxy hóa".
"Cho nên đây là thứ tốt có thể hỗ trợ cô Diệp Phi Phi khôi phục".
Trần Viên Viên nghe xong thì ngượng ngùng nói: "Cậu nói nhanh quá tôi không nhớ rõ, hôm nay bảo mẫu xin nghỉ phép, tôi phải viết ra giấy, sau đó để bảo mẫu làm".
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!