Dù sao cá mập bên Lão Long Khẩu cũng rất hung hăng, không ai dám đảm bảo chúng sẽ không đến bên này.
Thế nên dặn dò mọi người là điều cần thiết.
Theo lý thông thường, cá mập thường sẽ không đến vùng nước ngọt nhưng để đề phòng trường hợp xấu, mọi người vẫn không nên đi quá xa.
Dân trong thôn đều lớn lên ở vùng biển nên cũng hiểu được điều này.
Thấy Hoàng Trọng Nhân quan tâm chăm sóc mọi người như vậy, họ cũng vui vẻ để anh làm thủ lĩnh, anh nói gì mọi người cũng nghe theo.
Dặn dò xong, Hoàng Trọng Nhân bật người nhảy lên, sau đó lặn vào trong nước.
Có anh dẫn đầu, mười hai người còn lại cũng nhảy vào. trong nước.
Có kính bảo vệ mắt nên tất cả nhìn thấy rõ ràng bất kỳ vật gì trong nước.
Có bình thở oxy nên không cần trồi lên mặt nước lấy hơi, trong những thôn dân này có không ít người biết bơi lặn, ai cũng cảm thấy khác hẳn với khi mặc đồ lặn.
Lúc này, họ như biến thành động vật lưỡng cư, không cần lo bị ngạt nước, có thể thong dong bơi lội dưới đáy biển.
Từ Đại và Lý Nhị hói đầu đùa giỡn dưới nước, đá gà, đá mông, cũng quên mất xuống đây để làm gì luôn rồi.
May mà Lý Vân Quang - bố của Lý Nhị đã lớn tuổi, chín chẳn, đi đến đá vào cái đầu hói của hẳn một cái rồi chỉ vào. một con hào lớn trước mặt, lúc này Lý Nhị hói đâu mới thôi không nghịch nữa, chạy về phía con hào.
Bây giờ mọi người mới nhận ra bắt hải sản ở dưới nước thích hơn rất nhiều..
Trên bờ thì phải đào cát, nhưng dưới nước nhìn thoáng qua là thấy hết.
Con hào lớn há miệng, há ra rồi khép lại như thể đang chào mọi người.
Mọi người đều mang theo túi lưới quấn quanh eo, bắt đầu vớt hải sản ở dưới biển.
Hoàng Trọng Nhân bơi về phía xa thăm dò, đến cái nơi mà mình đã bắt được tôm hùm, cua Hoàng Đế dạo một vòng.
Dĩ nhiên những con đó không phải lúc nào cũng có thể gặp được.
Anh kiểm tra xung quanh một lượt, cảm thấy nơi này cũng ổn, vùng biển cách đó năm mươi mét đủ để nuôi sống người của một thôn làng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!