Nếu có lưới đánh cá thì sẽ bắt được nhiều hơn một chút.
Hoàng Trọng Nhân quan sát khu vực Ổ cốc này.
Vì ba mặt chỗ này là núi nên tạo thành một một khe núi bình yên, không bị sóng biển ảnh hưởng nhiều, ánh mặt trời đầy đủ nên sinh vật biển ven bờ cũng phong phú.
Dù thôn dân không ngừng bắt, hải sản từ ngoài tới đây cũng sẽ không hết.
Đối với sinh vật biển, nơi này là khu vực thu hút chúng nó. Đây là chỗ có thể che mưa che nắng cho chúng.
Trừ phi chúng nó tăng chỉ số IQ, biết vào đây thì sẽ bị bắt, nếu không thì nơi này sẽ có nguồn tài nguyên hải vô cùng tận.
Hôm sau, Hoàng Trọng Nhân chở đống hải sản, lái thuyền tới Lão Long Khẩu.
Đã qua lại nhiều lần nên Hoàng Trọng Nhân cũng khá quen thuộc nơi đây.
Vùng này không chỉ có cá mập mà còn có khe biển và núi dưới đáy biển. Thường xuyên hình thành xoáy nước, núi dưới đáy biển cũng tạo thành đá ngầm.
Thuyền lớn di chuyển tất nhiên sẽ va phải đá ngầm, thuyền nhỏ thì lại sợ xoáy nước.
Cũng may Hoàng Trọng Nhân có kinh nghiệm lái thuyền phong phú, anh lái dọc theo đá ngầm nên lần nào cũng thuận lợi vượt qua.
Đây cũng là vì Hoàng Trọng Nhân có thuật Thần Tướng, có thể dựa vào phương vị bói ra tốt-xấu.
Nếu đổi thành người khác, không lái vào vùng xoáy nước thì cũng va vào đá ngầm.
Qua Lão Long Khẩu, tăng mã lực, thuyền chạy thẳng tới thành phố Nguyên Tung.
Anh tới sau bếp của Đế Hào giao hải sản, hai trăm người của phòng bếp gần như đều ra ngoài.
Bếp chính nấu các món quan trọng và bếp trưởng đều đi ra nhìn hàng hải sản của Hoàng Trọng Nhân.
Vừa lúc Loan Lan và giám đốc hậu cần cũng đang thảo luận, nghe thấy mọi người ồn ào, họ cũng theo tới.
Loan Lan thấy cua xanh và hào trong hồ nước hải sản đều là loại tốt, không khỏi bất ngờ.
Cô ta lại thấy trong sọt có cua hoàng đế và tôm hùm nặng khoảng năm cân thì lại càng sửng sốt.
“Tôi nói này Hoàng Trọng Nhân, nhiều hải sản thế này cậu mò ở đâu thế, cậu ra biển à?”
Hoàng Trọng Nhân cười nói: “Ra biển thì không tới mức, tôi chỉ bắt ở ven Lão Long Khẩu thôi”.
Bếp trưởng là người địa phương, biết rất rõ Lão Long Khẩu.
“Cái gì? Lão Long Khẩu, cậu đừng có đùa! Chỗ đó bị nhà nước ban lệnh cấm rồi, không cho phép thuyền đánh cá di chuyển qua đó vì năm nào cũng có người đảm tàu chết cả”.
Hoàng Trọng Nhân chỉ cười, không giải thích kỹ là mình bắt ở sản ở bãi biển phía sau Lão Long Khẩu.
Anh hỏi: “Vừa lúc tổng giám đốc Loan có mặt, định giá cho hải sản của tôi luôn được không?”
Loan Lan nói với giám đốc hậu cần và bếp trưởng: “Hai người là chuyên gia, Tiểu Hoàng cũng là mối quen, chúng ta ra cái giá công bằng hợp lý vừa có thể bảo đảm lợi ích cho cậu ấy vừa đảm bảo nguồn cung cho chúng ta, kiếm lời cho khách sạn”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!