Đinh Mai nghe Hồ Luân hỏi mình có phải là vợ của Hoàng Trọng Nhân không thì cười thẹn thùng, lắc đâu
Hoàng Trọng Nhân máng: “Miệng ngứa đòn phải không? Hơn nữa anh lớn hơn tôi đến mấy tuổi, gọi ai là chị dâu. Gọi em dâu!”
Anh bị Đinh Mai đập mấy cái: “Miệng của anh cũng rất ngứa đòn đấy! Đừng nói đùa với tôi như thế!”
Hồ Luân vừa nhìn đã biết đây không phải bạn gái của Hoàng Trọng Nhân.
Trong khoảng thời gian này, anh ta đã chơi thân với Hoàng Trọng Nhân, hai người thường hay đùa giỡn
Hoàng Trọng Nhân cũng sẽ không vì bản thân từng đánh nhau với Hồ Luân mà khi dễ người ta, anh đối xử với anh ta như một người bạn tốt.
Con người anh chính là như vậy, anh kính tôi một thước, tôi kính anh một trượng, nếu anh dám chơi tôi, bắt nạt tôi, vậy thật xin lỗi, ông đây sẽ ăn miếng trả miếng, hoàn lại gấp bội
Với dân trong thôn của mình, có lẽ Hoàng Trọng Nhân còn khiêm nhường nhưng ở bên ngoài, anh chưa bao giờ nhân từ nương tay.
Đinh Mai vốn định đi một mình, nhưng đợi nửa ngày. vẫn không có xe.
Hai người Hoàng Trọng Nhân đã chất hàng hoá lên xe, thấy Đinh Mai vẫn ở bên đường chờ xe liền gọi cô.
“Chúng ta cùng đi, cho cô quá giang vào trong thành phố.
Đinh Mai cũng chỉ có thể lên xe, ngồi cùng Hoàng Trọng Nhân trong buồng lái xe tải.
Xe chạy, điện thoại của Đinh Mai vang lên.
Cô nghe điện thoại, đối phương là bạn nữ cùng lớp. với cô
Bên kia nói bọn họ đã đến rồi, đang đợi ở cửa khách sạn Đế Hào.
Hoàng Trọng Nhân vừa nghe: “Vừa lúc tiện đường, chúng tôi cũng đến khách sạn Đế Hào!”
Xe trực tiếp đến cửa khách sạn Đế Hào.
Chỉ thấy trước cửa có mấy người trẻ tuổi đang đứng, có nam lẫn nữ.
Đinh Mai xuống xe, vẫy tay gọi: “Tiểu Nhạc, tớ ở đây!"
Một cô gái ăn mặc rất thời thượng quay đầu lại, vừa nhìn thấy Đinh Mai, hai mắt lập tức sáng lên.
“Ây dô, Đinh Mai tới rồi!"
Mấy người còn lại nhìn qua đều không khỏi nhíu mày: “Sao lại ngồi xe tải đến?”
Cô gái họ Nhạc này tên Nhạc Tĩnh, là bạn cùng lớp thời trung học của Đinh Mai.
Cô ta uốn éo thân hình như rẫn nước, bước chân nhẹ nhàng đi đến
Người đàn ông phía sau là bạn trai của cô ta, cũng là bạn học của Đinh Mai, họ Tất tên Tất Hạ.
Đinh Mai mỉm cười đón chào, Hoàng Trọng Nhân cũng đi xuống theo, tươi cười nhìn Nhạc Tĩnh.
Nếu là bạn của chị Mai, vậy chính là bạn của mình, anh nhất định phải giữ phong độ, không để chị Mai mất mặt.
Nhưng lời Nhạc Tĩnh nói sau đó khiến cho Hoàng Trọng Nhân cảm thấy chói tai