Diệp Phi Phi tự thuyết phục bản thân, hỏi Hoàng Trọng Nhân: “Anh coi vết sẹo của tôi có trị được không?”
Hoàng Trọng Nhân sáp tới, giơ tay sờ mặt Diệp Phi Phi.
“Ừm, nếu hôm qua cô hỏi tôi thì tôi vẫn không dám chắc. Nhưng hôm nay tôi có thể khẳng định với cô, tôi có thể trị!”
Sao câu này nghe kiểu gì cũng chẳng đáng tin chút nào vậy?
Diệp Phi Phi cũng lười hỏi tại sao, gật đầu nói thử đi”.
Vậy anh
Hoàng Trọng Nhân thấy trên cổ cô ấy có một vết sẹo kéo dài vào trong áo bèn hỏi: “Trên người cô cũng có hả?”
“Có!"
Lúc xảy ra tai nạn, cửa kính phía Diệp Phi Phi hoàn toàn vỡ vụn, vì hành động lăn lộn khi ấy, thủy tinh chẳng những cứa qua mặt mà còn đâm vào cả trước ngực và sau lưng.
Hơn nữa, cô ấy còn ngã xuống một vũng chất lỏng có chứa tính ăn mòn ven đường nên miệng vết thương còn nặng hơn vết thương bình thường.
“Vậy cô cởi quần áo ra đi, tôi coi có bao nhiêu vết sẹo để còn biết cần chế bao nhiêu thuốc thoa ngoài da”.
Nếu để Hoàng Trọng Nhân trị, vậy không cần phải làm ra kiểu có bệnh sợ thầy.
Diệp Phi Phi đứng lên, chậm rãi cởi bỏ áo khoác màu đen, để lộ ra áo ngủ màu hồng.
Hơi vén lên vạt áo trước ngực lộ ra vết sẹo ở bụng.
“Cởi hết ra đi”.
Trước ngực và sau lưng tổng cộng có năm, sáu vết sẹo, toàn bộ đều bị ăn mòn biến thành màu nâu sẫm.
Hoàng Trọng Nhân thấy cô ấy không đứng vững lại hỏi: “Xương chân của cô cũng bị thương?”
“Ừm, đi đường sẽ thọt”.
Diệp Phi Phi đi mấy bước, quả nhiên bị thọt.
Hoàng Trọng Nhân cắn răng nói: “Em gái này, tôi cứu người thì cứu đến cùng, người đẹp như cô chính là đóa hoa yêu kiều, được ông trời thương xót nên mới ban cho nhan sắc mỹ miều, thế mà giờ lại muốn cướp đi. Tôi sẽ dùng hết khả năng của mình giữ lại sắc đẹp của cô!”
Diệp Phi Phi cắn môi: “Anh có thể trị thật à?”
“Tôi sẽ cố hết sức!”
Sau đó, Hoàng Trọng Nhân bảo Diệp Phi Phi nằm lên sô pha, lấy thuốc thoa trong túi ra.
Anh bôi bôi trét trét khắp mặt Diệp Phi Phi: “Thuốc thoa ngoài da của tôi không đủ, lát nữa tôi còn phải đi làm nên sẽ chữa cho những vị trí quan trọng trước”.
Thuốc thoa ngoài da vàng khè bôi khắp mặt Diệp Phi Phi, sau đó Hoàng Trọng Nhân bảo Trần Viên Viên lấy băng vải đã được ngâm trong thuốc đến băng mặt cô ấy lại, làm vậy thì sẽ càng có tác dụng hơn.