“Ra ngoài, ra ngoài hết cho tôi Diệp Phi Phi la hét điên cuồng.
Hoàng Trọng Nhân đi qua, đứng sau lưng cô ấy, nói: “Chào cô, tôi nể cô là một cô gái trọng tình trọng nghĩa, nhưng người chết không thể sống lại, cô không thể đảm chìm trong quá khứ mãi được. Cô cứ thế này, tôi nghĩ nếu anh Khương Siêu ở trên trời có linh thì cũng sẽ không yên tâm đâu!"
“Gì cơ? Anh biết Khương Siêu?”
Nghe vậy, Diệp Phi Phi sửng sốt, vốn định quay đầu nhưng bỗng khựng lại, chỉ hơi nghiêng mặt qua.
Trên má cô ấy có mấy vết sẹo màu nâu, trông như một con rết lớn dính chặt trên mặt.
Hoàng Trọng Nhân nói: “Tôi nhìn bài vị trên tường, biết bạn trai cô tên là Khương Siêu. Tôi không quen biết anh ta, nhưng với tư cách là một người đàn ông, nếu tôi chết rồi, tôi không muốn người tôi yêu nhất sẽ sa đoạ thế này đâu”.
Diệp Phi Phi nghe vậy đã bật khóc.
“Tại tôi cãi nhau với anh ấy lúc lái xe, nổi tính cô cả nên mới mất lái ngã xuống vệ đường lật xe, tất cả đều tại tôi hết!”
“Thế sao bây giờ cô không nổi tính cô cả nữa đi!”
Nghe Hoàng Trọng Nhân nói như thế, Trần Viên Viên sợ tới mức liên tục nháy mắt ra hiệu cho anh, nhưng anh vẫn vờ. như không nhìn thấy, vẫn tiếp tục nói thẳng.
“Nhìn vóc dáng của cô, nghe giọng nói của cô, tôi biết chắc chắn cô là một cô gái rất xuất sắc, nhưng vì bướng. bỉnh mà đã hại người mình thích chết, có lẽ cô cũng đã nhận được một bài học từ chuyện đó. Tình yêu luôn ở bên tất cả mọi người, đừng bỏ cuộc, nếu không thì Khương Siêu ở dưới suối vàng biết được cũng sẽ thấy buồn cho cô”.
Trần Viên Viên cứ tưởng Diệp Phi Phi nghe thấy những lời này sẽ nổi điên, nhưng không ngờ cô ấy chỉ rơi lệ, không. hề có thái độ cáu kỉnh.
Hoàng Trọng Nhân nói tiếp: “Tôi biết cô vì khuôn mặt của mình nên mới trở nên như thế này.
Tôi có thể chữa khỏi cho cô, trả lại khuôn mặt đẹp như hoa như trước đây cho cô, nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải hợp tác với
Cô cũng không bị bệnh tự kỷ gì cả, cô chỉ đang tự trách bản thân mình mà thôi.
Cô hãy là chính mình, hãy đối mặt với cuộc sống và đối xử tốt với mọi người. Cô đã thay đổi bản thân vì cái chết của Khương Siêu, đây cũng là niềm an ủi dành cho người đã khuất.
Nếu cô cứ tiếp tục giày vò bản thân thế này, người đàn ông mà cô yêu chết rồi cũng chẳng có thay đổi gì đối với cô cả, cô có thấy mình xứng với anh ta không?”
Diệp Phi Phi không khóc, nổi giận: “Anh đến để giảng đạo cho tôi đấy à?”
“Không phải, tôi đến để giúp cô, nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải hợp tác với tôi”.
“Anh vừa mới nói anh có thể chữa khỏi vết sẹo của tôi?” “Điều kiện tiên quyết là cô phải chịu hợp tác với tôi!”
“Hừ, vết thương của tôi đến cả Lăng Cửu Tiêu còn không chữa được kìa, anh đừng nói khoác mà không biết ngượng. Có phải anh là bác sĩ tâm lý gì đó không, tôi không cần, anh đi nhanh lên đi, đừng ép tôi phải chửi anh!”
Mặc dù tính tình của cô cả này không được tốt, nhưng vì được giáo dục tốt từ nhỏ nên cô ấy vẫn không thể nói ra lời thô tục.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!