Cỏ dưỡng nhan quá ít, đoán chừng có thể hầm được một bình nhỏ là đã tốt lắm rồi.
Định Mai thấy Hoàng Trọng Nhân không thèm để ý tới món ăn mình cất công làm thì tức giận trở về phòng đi ngủ.
Hầm gần hai tiếng, Hoàng Trọng Nhân dùng một bình kem dưỡng da để múc cao dưỡng nhan ra.
Sau đó ôm như bảo bối mang vào trong phòng.
Chờ nguội rồi, anh lại dùng que diêm lấy một ít, bôi lên vết sẹo trên cánh tay.
Không nỡ dùng nhiều, cũng chỉ thử hiệu quả chút thôi.
Vết thương lớn nhỏ trên người anh nhiều lắm, dùng hết một lọ cũng không đủ bôi một nửa, nên chỉ lấy một vết sẹo. khá nhỏ để thử nghiệm.
Bôi xong, anh lại tìm một miếng băng gạc quấn lại.
Sau đó năm xuống ngủ.
Ngủ thẳng tới nửa đêm, lại cảm thấy cực kỳ oi bức nên cởi hết quần áo trên người.
Nghe thấy bên ngoài có tiếng sấm rền rĩ, chắc là sẽ có mưa to tầm tã.
Rồi năm xuống ngủ tiếp.
Đang ngủ thì đột nhiên bên ngoài có tiếng gió mạnh gào thét, cửa sổ suýt chút nữa bị thổi bay.
Lâu rồi không có mưa, nhưng tơi lúc mưa lại không nhỏ, sấm rét rền vang, đánh liên tục hết lần này đến lần khác.
Hoàng Trọng Nhân bị tiếng sâm đánh thức, ngồi dậy nhìn, mưa đã xuyên qua cửa sổ, anh vội vàng đóng cửa sổ lại.
Bỗng nhiên nghe thấy tiếng “rầm” vang lên, Đinh Mai hét lên chói tai.
“Chuyện gì thế?”
Hoàng Trọng Nhân còn chẳng thèm mang giày, vội vàng nhảy xuống vọt sang phòng phía đông.
Mở cửa vọt vào, nương theo tia chớp nhìn thấy Đinh Mai đang dùng cơ thể mình để giữ cửa sổ.
Cửa sổ là kiểu cửa gỗ xưa, thủy tinh trên cửa đã bị mất một mảnh lớn do gió, mưa cứ “ầm ầm” thổi vào.
Hoàng Trọng Nhân vội vàng chạy vào trong bếp, tìm thấy một tấm nhựa lớn, lại cầm búa và đinh quay lại.
Lúc này, áo chỗ ngực Đinh Mai đã ướt đẫm, dán chặt vào ngực.
Trên đùi chỉ có một cái quần ren, cũng ướt mem, hai chân đông lạnh đến mức rét run.
Lúc này, họ chẳng quan tâm đến những điều đó nữa, Hoàng Trọng Nhân vội vàng dùng củi và miếng nhựa để dán vá khung cửa sổ lại.
Sau đó lại dùng búa đóng đỉnh vào.
Vì gió quá lớn, nên một bàn tay hoàn toàn không thể đỡ nổi.
Hoàng Trọng Nhân dùng hai tay đè miếng nhựa lại, một tay cầm đinh, nói: “Cô Mai, cô đóng đi!"
“Ai da!”
Đỉnh Mai giơ búa lên, hung hăng nện mạnh vào đầu ngón tay Hoàng Trọng Nhân.
Hoàng Trọng Nhân đau nên thả lỏng tay nhảy một vòng trên đất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!