Hoàng Trọng Nhân tập trung nhìn lại thấy một con mãng xà màu trắng vọt tới trước mặt.
Con vật đó to chừng hơn mười mét, đuổi theo còn sói đang bỏ chạy kia, nhanh chóng biến mất trong rừng cây!
Hoàng Trọng Nhân sợ tới mức trợn tròn mắt ngồi nửa ngày mới đứng dậy, má nó chứ, đâu ra con mãng xà to đùng thế này?
Đây là lần đầu tiên anh được thấy con mãng xà lớn tới vậy, còn lớn hơn cái con cuốn lấy Đinh Mai hôm đó.
Cơ thể to như cây xà ngang, thảo nào sói xám lại bỏ chạy, thì ra là bị nó dọa!
Hoàng Trọng Nhân nhìn lại, sao cô gái đó lại biến mất rồi?
Đừng có nói là bị con mãng xà kia nuốt rồi nha?
Chắc không đâu, mãng xà nuốt một người đâu có nhanh tới vậy nhỉ?
Tìm nửa ngày không thấy cô gái chẳng mảnh vải che thân kia, Hoàng Trọng Nhân lại thấy khó hiểu.
Thấy nơi này có sự kỳ quái, rõ là không nên ở đâu, nhanh chóng tìm cỏ Dưỡng Nhan rồi đi thôi, không tìm thấy cũng phải đi, trước khi trời tối nhất định phải rời núi!
Hoàng Trọng Nhân leo lên sườn núi Nam, dựa vào những hiểu biết của mình về cỏ Dưỡng Nhan, bắt đầu tìm kiếm.
Anh tìm trong những bụi cây thấp bé, bên trong đầy những phiến lá có răng cưa nhọn hoắc, cắt ngang qua chân anh chảy cả máu.
Nhưng nếu đã đến rồi thì khổ cực gì cũng phải ráng!
Hoàng Trọng Nhân dùng dao bổ củi gạt hết đống lá răng cưa và cỏ dại ra, cẩn thận tìm.
Hơn một giờ trôi qua vẫn chưa tìm thấy một gốc cỏ Dưỡng Nhan nào, Hoàng Trọng Nhân cũng thấy nhụt chí.
Bỗng nhiên, lùm cây bên trái phát ra chút âm thanh.
Hoàng Trọng Nhân nhìn theo hướng âm thanh, một cây hoa nhỏ hấp dẫn anh mắt của anh.
Là hoa Nhân Sâm!
Mặt trời chiều xuyên qua những tán cây, chiếu thẳng xuống phiến lá trong bụi cây rậm rạp, một gốc cây hoa Nhân Sâm đang lắc lư theo gió.
Nhìn lại xung quanh Nhân Sâm, không ngờ lại có mấy chục gốc cỏ Dưỡng Nhan.
Hoàng Trọng Nhân mừng rỡ, vội vàng lấy cái xẻng nhỏ trong giỏ hái thuốc ra, cẩn thận lấy Nhân Sâm.
Dùng xẻng nhỏ đào từng chút đất ra, thời khắc quan trọng còn phải dùng bàn chải nhỏ phủi tới phủi lui đất cát dính trên Nhân Sân, sợ làm đứt mất một cọng râu nào đó của nó.
Một củ sâm núi được đào lên, trông thấy sơn sâm có hình dạng cực kỳ tuyệt hảo.
Trông có vẻ đã trăm năm, nó chính là bảo bối hiếm có!
Hoàng Trọng Nhân vui vẻ bật thốt thành tiếng, lần này phát tài rồi!
Cỏ Dưỡng Nhan là đủ để anh làm cao Dưỡng Nhan rồi, tuy rất tốt nhưng vẫn thiếu đi sự hỗ trợ của củ nhân sâm già.
Nếu có nhân sâm cao tuổi, thì có thể nói là như hổ thêm cánh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!