Nhìn thấy vợ Trường Thuận ở chỗ nước sâu đến eo đang hô lớn, muốn chạy ngược lại, nhưng chạy chưa được mấy bước lại ngã.
Mọi người bị dọa sợ vội vàng gọi Trường Thuậi cứu vợ anh đi!"
Trường Thuận chạy về phía trước được mấy bước liền dừng lại, hoảng sợ nói: “Nếu là quái vật biển, tôi qua đó cũng chịu chết, ai có xiên cá?”
Đều là đi biển, lấy đâu ra vũ khí, cũng lắm là mang theo xẻng nhỏ.
Lúc này Hoàng Trọng Nhân nhìn vợ Trường Thuận ngã xuống, không đành lòng, để Đinh Mai cầm điện thoại di động, rồi chạy thật nhanh qua đó.
Trực tiếp nhảy xuống nước, bơi qua đó, túm tóc chị ta, sau đó bơi ngược về.
Lên bờ cát, lại nhìn vợ Trường Thuận, Hoàng Trọng Nhân không khỏi bật cười.
Trên mông chị ta treo lơ lửng một con cua Hoàng Đế, chiếc càng lớn kẹp mông vợ Trường Thuận đến chảy máu.
Con cua Hoàng Đến này ít cũng phải hai đến ba cân, chiếc càng lớn giống như kìm, kẹp chặt không chịu buông, vợ Trường Thuận đau đớn đến mức kêu cha gọi mẹ.
Mọi người vây quanh, Trường Thuận vung xẻng muốn đập nó.
Hoàng Trọng Nhân đẩy anh ta ra:” “Đừng đập!”
Sau đó lấy bình nước quân dụng ra, uống một hớp rượu rồi phun lên mặt con cua Hoàng Đế.
Con cua bị rượu cồn uy hiếp, vội vàng thả lỏng càng, muốn chạy trốn, nhưng bị Hoàng Trọng Nhân tóm được, ném vào giỏ cá đậy vào.
“Ha ha, bây giờ mày lại tự chui đầu vào lưới!”
Trường Thuận ở bên cạnh vội vàng xem vết thương của vợ mình, quần cũng bị rách, bên trong chảy máu.
Nhưng là vết thương ngoài da, chỉ cần không ngâm nước, mấy ngày nữa là khỏi.
Trường Thuận nói với Hoàng Trọng Nhân: “Trọng Nhân, con cua này là vợ tôi bắt được, cậu xem có phải tính tiền cho chúng tôi không?”
Hoàng Trọng Nhân "phì một tiếng: “Vợ anh bắt, dùng mông bắt hả? Con mẹ nó tôi cứu vợ anh, anh không cảm ơn, lại còn đòi tôi tiền?”
Thím hai ở bên cạnh cũng trách Trường Thuận: “Tên nhóc. cậu thật hết chỗ nói, vợ cậu ngã xuống, cậu sợ quái vật biển không dám qua, Trọng Nhân cứu người lên, cậu còn đòi tiền người ta, không xấu hổ hả?”
Trường Thuận bị đám người măng cho không ngóc đầu lên được: “Được rồi, tôi không cần nữa được chưa!”
Anh ta đỡ vợ dậy, Hoàng Trọng Nhân gọi: “Quay lại”.
Móc từ trong túi hai trăm tệ đưa cho anh ta: “Tiền này cho vợ anh mua bôi thuốc lên mông, không uổng công chị ấy mang về”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!