Trần Viên Viên cười nói: “Là thế này, tôi muốn nhờ cậu giúp tôi chữa bệnh cho một bệnh nhân, nhưng trước tiên cậu phải chữa khỏi bệnh hen suyễn của tôi đã. Lần trước sau khi cậu đi, nhân viên của tôi nói với tôi, lúc tôi lên cơn ho, cậu đã nói, chữa tận gốc hen suyễn cần thời gian, vậy thì cậu có thể chữa tận gốc hen suyễn, phải không?”
Tuy bên cạnh chị ta không thiếu bác sĩ, dược sĩ, nhưng họ đều nói bệnh hen suyễn của cô ta không thể chữa tận gốc, cả đời phải dùng đến thuốc, lên cơn hen suyễn mà không có thuốc sẽ rất nguy hiểm.
Trần Viên Viên rất khổ sở vì căn bệnh này, đột nhiên có người nói có thể chữa tận gốc, chị ta như tìm được ánh sáng trong bóng tối vậy.
Chỉ tiếc chị ta không có số điện thoại của Hoàng Trọng Nhân, hôm nay gặp được Hoàng Trọng Nhân, cảm thấy mình không thể bỏ lỡ cơ hội, cho nên chạy đến giữ Hoàng Trọng Nhân lại.
Lúc Hoàng Trọng Nhân có được “Thần Tiên quyết, lão thiền sư Dawah đã từng nói với anh, trước khi luyện thành tầng thứ bảy Thần Tiên quyết, tuyệt đối không được để người khác biết dấu vết của Thần Tiên quyết, nếu không sẽ rất nguy hiểm, cho nên anh nhất định phải khiêm tốn.
Hơn nữa còn bắt Hoàng Trọng Nhân hứa với ông ta, cố gắng hết sức không dùng Thần Tiên quyết kiếm tiền.
Dùng nó để hỗ trợ cuộc sống thì được, nếu dùng Thần Tiên quyết để kiếm lợi phát tài, e rắng không bao lâu đã có thể nổi tiếng thiên hạ, đến lúc đó kẻ địch mạnh sẽ nghe tin chạy đến, sợ răng trước khi anh chưa luyện thành, đã không chống lại được!
Hoàng Trọng Nhân cũng không muốn nổi tiếng, huống hồ mình không có bằng cấp hành nghề y, cũng là phạm pháp.
Nhưng vì không chịu được khi thấy người khác chịu tội, vẫn bất giác sử dụng, nhưng tuyệt đối không dám nói mình sử dụng bài thuốc trong thần tiên quyết.
Lúc này vừa nghe Trần Viên Viên muốn mình giúp chị ta, một lòng không đi, chị ta còn tóm lấy mình không buông.
Vậy nên Hoàng Trọng Nhân nói: “Tôi chữa bệnh cũng không thể khám không công, cần có phí điều trị”.
Vốn tưởng rằng nói như vậy, đối phương sẽ không tin mình, cho răng mình là kẻ lừa đảo giang hồ.
Nhưng Trần Viên Viên cười: “Đương nhiên rồi, chỉ cần cậu có thể chữa tận gốc bệnh hen suyễn của tôi, tôi trả cậu mười ngàn làm phí chữa bệnh!”
Vừa mở miệng là mười ngàn, trong lòng Hoàng Trọng Nhân cũng mừng, bây giờ mình đang trong thời kỳ khởi nghiệp, rất cần tiền.
Tuy hứa với lão thiền sư Dawah không sử dụng y thuật bừa bãi, nhưng thỉnh thoảng dùng, thì ai biết mình sử dụng bài thuốc trong thần tiên quyết!
Vậy nên anh gật đầu: “Được, nhưng điều trị cần châm cứu toàn thân, chị phải tìm nơi yên tĩnh”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!