Đi tìm thì đi tìm, mình và Loan Lan cũng không phải không quen biết.
Với việc mình giúp cô ta cướp túi xách lại, cô ta cũng không thể không ký tên giúp mình.
Sau khi ra khỏi phòng, anh lại tìm văn phòng tổng giám đốc theo tấm biển trên cửa.
Đi đến cửa, cũng không biết trong phòng có người hay không, đang định gõ cửa, thì nghe thấy hình như bên trong có âm thanh lạ.
“Bịch bịch bịch”.
Ở ngay vị trí trước cửa bên trong, âm thanh này giống với âm thanh nghe được lúc ở ngoài cửa phòng tài vụ hôm qua?
Trong văn phòng tổng giám đốc khách sạn Đế Hào, mỹ nữ Loan Lan giống như Xà mỹ nữ, quấn lấy một người đàn ông.
Ấn người đàn ông vào cửa, hôn say đắm.
Hai người vừa nồng nhiệt một hồi, lúc này người đàn ông định đi thì Loan Lan lại quấn lấy anh ta.
Người đàn ông này mệt mỏi vỗ lên đầu của Loan Lan, cười nói: “Nhóc, em không còn trẻ nữa, đừng cứ bám mãi như vậy"
Loan Lan cười véo má người đàn ông: “Không, trong lòng em, anh mãi mãi đẹp trai trẻ trung như vậy!”
Người đàn ông cười, vô cùng thỏa mãn hôn Loan Lan một cái.
“A Lan à, thời gian này anh không đến, khách sạn kinh doanh vẫn ổn chứ?”
“Đương nhiên rồi, anh yên tâm đi, mặc dù em không thể đưa khách sạn của chúng ta đứng đầu bảng xếp hạng của thành phố Nguyên Tung, ít nhất cũng không thể tụt lùi”.
“Ừm, anh tin vào năng lực của eml”
Người này chính là ông chủ của khách sạn Đế Hào, lúc này được tổng giám đốc Loan Lan hầu hạ rất chu đáo.
“Em nói với nhà bếp, cho thêm ít món mới, đừng cứ mãi những món đó không thay đổi!”
Loan Lan gật đầu: “Em biết rồi, hôm trước có anh chàng nhà quê đưa đến hàu và cua xanh, hôm qua không bán đủ, khách hàng ăn xong có phản hồi rất tốt. Hôm nay còn có khách đến ăn, tiếc là đã hết rồi”.
“Ừm, vậy thì thu mua nhiều một chút”.
Loan Lan cười: “Chúng ta không thiếu tiền, chỉ là sợ hàng hải sản tươi sống ngoài biển không dễ đánh bắt!”
Lúc này có người gõ cửa.
Người đàn ông đẩy Loan Lan ra: “A Lan, anh đi đây. Em tiếp tục cố gắng, anh tin em làm được!”
Loan Lan lau vết son đỏ trên mặt ông chủ, mở cửa ra. Người đứng trước cửa là Hoàng Trọng Nhân.
Trong lúc này, người đàn ông không cảm thấy bất ổn gì, nhưng Loan Lan lại kinh sợ.
Anh ta... chäc không nghe thấy mình làm việc đó với người đàn ông khác chứ?
Không biết tại sao, Loan Lan luôn luôn phong lưu lại thấy bất an, cô ta thực sự không muốn để Hoàng Trọng Nhân biết chuyện xấu của cô ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!