Đúng rồi, nhà mình có một đống gỗ, ông nội giữ lại muốn dựng thành nhà kho, từ đầu đến cuối vẫn chưa dùng đến.
Nếu đóng đống gỗ tùng kia thành một cái bè, có thể nghiên cứu một chút về đường thủy.
Đáng tiếc Nhị Thiết Tử đi làm vùng khác chưa về, trong thôn không có ai làm thợ mộc, mình lại không giỏi làm bè gỗ!
Trong lòng Hoàng Trọng Nhân có chút phiền muộn nói: “Tôi đi đến thôn phía tây xem chút, trưởng thôn Cát Đại Chủy. của thôn bọn họ là một thợ mộc, để xem anh ta có thể giúp tôi đóng một chiếc bè gỗ được hay không. Chỗ hàng này lát nữa bảo mọi người mang về cân, dẫn cả nước về nữa, nuôi hải sản đừng để chết”.
Hoàng Trọng Nhân giao cho Đinh Mai giữ sổ sách, sau đó liền quay về.
Vượt qua đồi núi đi về phía thôn phía tây.
Đây cũng là con đường xuống núi, muốn về thôn Hồ Sơn phải đi ngang qua phường Thạch Ngưu của phía thôn tây.
Thôn đó còn nghèo hơn cả thôn Hồ Sơn, tổng cộng có mấy chục hộ gia đình, người giàu nhất là nuôi lợn, thu nhập hàng năm cũng chỉ từ ba chục ngàn đến năm chục ngàn.
Nghe nói Cát Đại Chủy cũng không muốn làm trưởng thôn nữa, muốn ra ngoài làm thuê kiếm tiền.
Hoàng Trọng Nhân xuống sườn núi, phía trước là một ruộng dưa hấu do phường Thạch Ngưu trồng.
Trời năng chang chang, Hoàng [rong Nhân đi đến khát khô cả cổ.
Nhìn thấy dưa hấu lớn xanh mơn mởn trong ruộng phường. Thạch Ngưu, anh lập tức vui vẻ, trước tiên muốn ăn một quả dưa hấu để giải khát rồi đi tiếp.
Anh qua đó chọn một quả to, ôm dưa hấu nhìn xung quanh, chỉ thấy giữa ruộng có một cái lán nhỏ của những
người trông dưa, chäc là giữa ban ngày không có ai trông coi.
Lán này để tối họ qua ngủ, nửa đêm dậy đuổi mấy con vật như nhím hoặc chồn đến trộm dưa.
Mấy người trong thôn nhà ai cũng trồng chút dưa hấu, sẽ không ai qua trộm dưa đâu.
Hoàng Trọng Nhân dùng tay đập quả dưa hấu, mỗi tay. một nửa, vừa gặm vừa đi đến lán nhỏ bên cạnh hóng mát.
"Trên cửa còn treo một cái màn rách, Hoàng Trọng Nhân cũng không vén lên, đặt mông ngồi xuống.
Chỉ nghe thấy một tiếng “má ơï' từ trong đó kêu lên.
Hoàng Trọng Nhân hạ cái mông xuống chỗ mềm mại, bên trong có người đang nằm, mình ngồi lên người ta rồi!
Anh bị dọa sợ vội vàng nhảy ra ngoài, sau đó lại có một đôi nam nữ nhảy ra.
Hai người này còn không mặc quần áo, trần trụi dưới ánh mặt trời!
Hoàng Trọng Nhân liếc nhìn, không ai khác, đều là người anh quen.
Người đàn ông là trưởng thôn Cát Đại Chủy của thôn Thạch Lạp Tử, nữ là quả phụ 'xe buýt Trịnh Tiểu Sảng của thôn Hồ Sơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!