Định Mai nhìn thấy chiếc kim bạc thon dài, lập tức sợ hãi. “Anh muốn làm gì?” “Cô đừng lộn xôn, tôi giúp cô chữa bệnh cũ!”
Nói xong, Hoàng Trọng Nhân chìa tay vén áo phông Đinh Mai lên, đồng thời kéo cạp váy xuống, lộ ra vết thương.
Đỉnh Mai bị dọa sợ, vội vàng nhìn về phía Hoàng Trọng Nhân, sợ anh nhân cơ hội lợi dụng mình.
Nhưng nhìn hai mắt Hoàng Trọng Nhân thâm trầm, tròng mắt ngưng lại nhìn vết thương đau đớn phía sau lưng mình, hình như không có ý nghĩ bất chính.
Có lẽ mình nghĩ nhiều rồi, trước đó lúc ở bên hồ, mình còn mặc ít hơn bây giờ, người ta cũng làm gì có chút ý đồ xấu nào. đâu!
Chẳng lẽ anh chàng này uống rượu quá mức... đã không ổn?
Nhớ lại trước kia đã từng xem qua tin tức về chuyện này, nói rằng đàn ông uống nhiều rượu sẽ ức chế hệ thần kinh trung ương của đại não, dẫn đến rất nhiều bệnh, phương diện đó cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nếu không chàng trai này sao không một chút rung động với một cô gái như hoa như ngọc giống mình?
Nhưng mặc kệ anh có ý nghĩ xấu hay không, Định Mai vẫn cảm thấy tư thế này thật bất lịch sự.
Cô lén giơ tay kéo kéo quần lót lên.
Hoàng Trọng Nhân cười: “Không phải sợ, không có người ngoài, sợ cái gì”.
Hoàng Trọng Nhân dựa theo Thần Y quyết hạ kim xuống.
Đầu tiên là huyệt mệnh môn ở vị trí sau eo, tiếp đó là huyệt hoàn khiêu, cái này ở hai bên xương hông, mỗi bên một kim.
Sau đó là huyệt thừa phù ở bắp đùi phía sau, vì vậy phải vén váy lên.
Đỉnh Mai lại quay đầu nhìn lén Hoàng Trọng Nhân, thấy anh vẫn mang dáng vẻ nghiêm túc thì không nói gì, cũng
không động đậy.
Hoàng Trọng Nhân biết bây giờ bắp thịt Đinh Mai đang bó chặt, là vì cô đang đề phòng mình.
Nếu lúc này mình làm chuyện gì quá đáng, dù cô gãy lưng rồi vẫn phải bật dậy chạy trốn.
Hoàng Trọng Nhân lại đang khom gối lau chùi trên huyệt ủy trung, sau đó dùng kim bạc đâm vào huyệt đạo.
Vừa xoay kim bạc, vừa nói chuyện với Đinh Mai.
“Đau không? Không đau đúng chứ, thứ này nhỏ như vậy, sao có thể đau được!”
Sau đó dùng ngón tay trái ấn đùi Đinh Mai: “Bây giờ có phải đang tê rồi đúng không, tê đến đây hả?”
Quả nhiên phần eo của Đinh Mai vừa rồi còn đau, bây giờ đã bắt đầu tê dại.
“Đúng rồi, bắt đầu tê dần”.
Đây chính là điểm thần kỳ của châm cứu.
Một cây kim bạc nho nhỏ có thể khai thông kinh lạc, khai thông khí huyết, đồng thời điêu chỉnh chức năng cơ thể, cũng
có công hiệu tu bổ dây thần kinh bị tổn thương.
Có rất nhiều phương pháp châm cứu y học cổ đã thất truyền, nhưng trong Thần Y quyết đều ghi lại.
Giống như Thập Tam Châm Cửu Môn, bây giờ cơ bản không ai biết, chỉ biết vị trí hạ kim, cũng không đủ linh khí để nắm trong tay kim bạc khống chế huyết mạch.
Sau khi cảm mấy cây kim bạc, Hoàng Trọng Nhân dùng hai tay ép lên huyệt yêu du hai bên của Đinh Mai.
Bình tĩnh, dùng ý thức khống chế linh khí bản thân vận chuyển ra, nhẹ nhàng mát xa.
Bọn họ chỉ lo chữa bệnh, nhưng lại quên tắt micro.
Kết quả là cuộc đối thoại vừa rồi giữa hai người đã bị truyền ra ngoài.
Có không ít người dân đang tập trung dưới loa trong thôn, bọn họ ngẩng đầu lăng nghe.
Thì nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người truyền trong loa.
“Anh muốn làm gì?” “Cô đừng làm loạn, tôi giúp cô chữa bệnh cũ!”
Người đàn ông nói: “Đừng sợ, cũng không có người ngoài, nhìn một chút thì sợ gì”.
Một lát sau, người đàn ông lại nói: “Đau không? Không đau đúng chứ, thứ này nhỏ như vậy, sao có thể đau được... Bây giờ có phải đang tê rồi đúng không, tê đến đây hả?”
Giọng Đinh Mai vang lên: “Đúng rồi, bắt đầu tê dần”.
Một bà cụ lập tức che mặt: “Chao ôi, bại hoại thuần phong mỹ tục quái”
Mọi người không khỏi hiểu lầm.
“Đây không phải giọng nói của nữ trưởng thôn Đinh Mai sao?”
“Cô ấy ở cùng với ai vậy? Lẽ nào đang làm chuyện đó...”
“Không thể nào, tôi thấy cô Đinh rất đứng đản, sao có thể dẫn đàn ông đến ủy ban thôn, còn phát trực tiếp?”
“Có phải ai đang bắt nạt cô Đinh không, đi, chúng ta mau đi xem!”
Mọi người kéo nhau đến ủy ban thôn, trên đường lại nghe thấy giọng nói dưới một cái loa khác.
Đến cửa ủy ban thôn, cả nam lẫn nữ tụ tập lên đến hơn một trắm người.
Định Mai còn chưa kịp dùng loa chào hỏi thì đã nghe thấy. tiếng ồn ào bên ngoài.
Lúc đi ra cùng Hoàng Trọng Nhân lại bị một nhóm người chặn lại.
Vợ của Vương đầu trọc có biệt danh là loa phát thanh, người nhiều chuyện nhất.
Vừa nhìn liền quát vào mặt: “Chao ôi, tôi tưởng là ai, hóa ra là tên bợm rượu! Tôi nói này Đinh Mai, một cô gái tốt như cô tại sao lại nhìn trúng một thằng ranh nghèo rớt mùng tơi này vậy!”
“Thím Vương nói gì vậy? Tôi tìm mọi người đến họp mà, tôi nhìn trúng ai?”
Bà Trương che nửa khuôn mặt: “Chao ôi, bại hoại thuần phong mỹ tục!”
“Ai bại hoại thuần phong mỹ tục?” Đinh Mai càng ngơ ngác.
'Vương đầu trọc ở bên thấp giọng nịnh bợ: “Cô Mai, không phải chú nói đâu, cô muốn ở cùng ai cũng được, nhưng cớ gì lại không tắt micro, vừa rồi cô và tên bợm rượu làm gì trong này, loa phát thanh đều truyền trực tiếp tiếng của hai người rồi!"
Đỉnh Mai chợt hiểu ra, vội vàng giải thích: “Vừa rồi lúc tôi sửa loa phát thanh, bước hụt nên đau hông, Hoàng Trọng Nhân giúp tôi châm cứu chữa đau, Trọng Nhân rất bản lĩnh, hông của tôi đã khá hơn rất nhiều, anh ta nói châm cứu thêm mấy lần, về cơ bản có thể loại bỏ được gốc rễ”.
Mọi người nhìn cô, không ai hé răng. Trong lòng nói cô bịa chuyện, tên bợm rượu này ngoài uống rượu ra thì đi ngủ, ai chẳng biết anh là củi mục, từ lúc nào biết châm cứu vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!