Anh đến đây nhiều lần như vậy, vẫn chưa cẩn thận nhìn cách trang trí của khách sạn Đế Hào.
Có thể nói là mỗi tâng một kiểu.
Vừa đến tầng sáu là nhà ăn, các loại gian phòng cùng với đại sảnh tiệc rượu.
Từ tầng sáu trở lên là phòng nghỉ, các loại phòng đơn khác nhau.
Khi từ tầng ba đi xuống, một nam một nữ đi ra từ nhà ăn, đi xuống cầu thang ngay phía trước Hoàng Trọng Nhân.
Cô gái rất xinh đẹp, mặt trái xoan, mắt phượng, mái tóc dài buộc đuôi ngựa phía sau đầu, lộ ra chiếc cổ thon dài trắng hồng, nhìn qua rất sạch sẽ gọn gàng.
Một thân váy âu gọn gàng, đôi tất đen tôn lên đôi chân cân đối.
Cô ta đi theo phía sau một người đàn ông béo, nịnh nọt hỏi: “Tổng giám đốc Hà, ông xem cơm chúng ta cũng ăn xong rồi, rượu cũng uống rồi, khi nào thì tôi đến công ty quyết toán tiền công trình?”
“Quyết toán cái gì? Khi nào có tiền thì sẽ thông báo cho côi"
Gã béo vừa đi vừa xỉa răng. Cô gái vẫn đắp nụ cười trên mặt: “Tổng giám đốc Hà, đội thi công chúng tôi nghèo lắm, ông đừng khất nợ tiền chúng tôi nữa..."
Gã béo trợn mắt: “Tân Nguyệt, sao cô nói chuyện khó nghe vậy, cái gì gọi là khất nợ?
Chỉ một trăm, hai trăm nghìn tệ của cô mà tôi cần phải khất nợ sao?
Đừng tưởng rằng mời tôi bữa ăn tôi liền bị cô nắm điểm yếu trong tay.
Chúng ta đã nói rồi, tiền nào việc ấy, bên chủ công trình chưa quyết toán cho tôi, tôi không thể tự móc hầu bao thanh toán tiền cho đội thi công của cô!”
Cô gái hiển nhiên rất tức giận, nhưng vân nhãn nhịn.
“Tổng giám đốc Hà, ông đừng tức giận, không phải chúng tôi đang đợi để trả tiền công cho thợ sao, bảng không cũng sẽ không đến làm phiền ông!”
Hoàng Trọng Nhân đi theo phía sau, xuống đến tầng một, anh đã nghe hiểu câu chuyện.
Gã béo này tên Hà Đại Nã, là ông chủ công ty bất động sản.
Cô gái tên Tân Nguyệt, là chủ thầu đội thi công, anh trai cô ta là quản đốc, kéo người làm thợ xây cho công ty bất động sản, đã giao kèo là hai trăm nghìn tệ, khi ngừng thi công thì quyết toán.
Kết quả hiện tại đã ngừng thi công hai tháng, Hà Đại Nã lại cứ kéo dài hết lân này đến lần khác, không muốn trả thù lao.
Họ đến hành lang tầng một, chỗ này ánh sáng hơi tối.
Hà Đại Nã đột nhiên đi chậm lại, sánh vai cùng Tân Nguyệt.
“Tiểu Nguyệt à, thật ra em rất giỏi giao tiếp, hiểu chuyện, anh đây rất thích em, hai trăm nghìn tệ đối với anh mà nói chỉ là hạt cát trong sa mạc, chỉ cần tâm trạng tốt, cho em thêm một chút cũng không sao cả”.
Tân Nguyệt cũng sốt ruột đòi tiền, cười đến đôi mắt phượng cong như trăng lưỡi liềm.
“Tổng giám đốc Hà, vậy làm thế nào để tâm trạng ông mới có thể tốt lên, nếu ông cảm thấy hải sản vừa rồi không ngon, chúng ta tiếp tục đi ăn thịt xiên?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!