Cô ta căn bản không biết Âu Dương Kiến ngày ngày ở bên mình, buổi tối lên giường với cô ta, ban ngày dẫn cô ta đi chơi, trên thực tế thì vẫn ra sức thúc ép Đinh Mai.
Một công tử lăng nhăng, làm sao có thể đặt trái tim lên người một cô gái, hẳn cho răng tất cả mọi cô gái trên thế giới đều phải phục vụ mình.
Đinh Mai càng khó chinh phục, hắn lại càng thấy hứng thú với Đinh Mai.
Nếu Đinh Mai cũng giống Lý Lộ, suốt ngày dính lấy hẳn, có lẽ hản cũng sẽ không thích cô.
Hôm nay Lý Lộ vừa cùng Âu Dương Kiến đi mua sắm trên phố trở về, không ngờ lại có thể gặp được Hoàng Trọng Nhân ở khu Bán Sơn.
Sự sỉ nhục của Hoàng Trọng Nhân đối với cô ta năm đó, cô ta vẫn còn nhớ kỹ trong lòng.
Buổi tối hôm đó Hoàng Trọng Nhân đã nói Âu Dương Kiến nhất định sẽ vứt bỏ cô ta, hẳn chỉ đang chơi đùa với cô †a, cô ta hoàn toàn không tin
Kết quả chưa đến vài ngày Âu Dương Kiến đã đá cô ta, đau lòng đến tột cùng nên cô ta lại đi tìm Hoàng Trọng Nhân, Hoàng Trọng Nhân cũng không cần cô ta.
Vì thế cô ta liền cảm thấy mình đã bị Hoàng Trọng Nhân Sỉ nhục.
Nếu Hoàng Trọng Nhân là một công tử có tiền, sỉ nhục cô ta thì cũng thôi, nhưng từ tận đáy lòng Lý Lộ đã không coi trọng xuất thân của Hoàng Trọng Nhân.
Cô ta bị anh sỉ nhục liền mang thù.
Hôm nay vừa nhìn thấy Hoàng Trọng Nhân mặc đồ tâm thường, vẫn là bộ dáng cà lơ phất phơ kia, trong lòng lập tức muốn trả thù.
Cô ta chỉ vào Hoàng Trọng Nhân nói với Âu Dương Kiến.
“Anh Kiến, anh nhìn người kia, anh không nhớ hẳn ta sao, chính là Hoàng Trọng Nhân đó!”
Âu Dương Kiến cũng vẫn nhớ rõ Hoàng Trọng Nhân.
Năm đó, hẳn bị đánh không hề nhẹ, nếu không phải Lý Lộ chạy qua giúp, không biết hẳn đã bị người ta đánh thành dạng gì.
Tuy rằng khi đó còn trẻ tuổi, đã qua nhiều năm, nhưng. hễ nhắc tới đến cái tên Hoàng Trọng Nhân, Âu Dương Kiến vẫn là cảm thấy hận vô cùng.
Hắn đạp phanh, mắt nhìn Hoàng Trọng Nhân: “Thăng kia, nhận ra ông đây không?”
Hoàng Trọng Nhân thờ ơ nhìn hän, khóe miệng nhếch lên: “Nhận ra thì có tác dụng gì, chỉ là đồ bỏ đi!”
Âu Dương Kiến không nói nữa, Lý Lộ mặc kệ : “Mồm anh vẫn còn thối như xưa nhỉ, cậu chủ nhà Âu Dương chúng ta nhổ một sợi tóc cũng lớn hơn eo của anh!
Chẳng phải anh nói anh Kiến sẽ vứt bỏ tôi sao? Hiện tại thế nào, chúng tôi vẫn ở bên nhau! Anh thì sao, nhìn anh như này, vẫn là không tiền đồ gì!
Trở về rồi đúng không? Có việc làm chưa?
Nếu như không có, để anh Kiến sắp xếp cho anh làm bảo vệ?”
Hoàng Trọng Nhân không ngờ Lý Lộ lại tỉ tiện bỉ ổi như. vậy, lúc trước phản bội bây giờ còn dám khiêu khích anh.
Hoàng Trọng Nhân mỉm cười: “Không cần, con người tôi không biết liếm mông nịnh nọt, không thích hợp làm chói”
Lý Lộ tức đến mức không nói nên lời, Âu Dương Kiến hẳn hộc: “Thằng ôn, nếu không phải ông đây chú ý đến thân phận thì đã chỉ tiền tìm người đánh mày tàn phế rồi!”
Hoàng Trọng Nhân trừng mắt: “Thằng ranh, ông đây không cần chỉ tiền mướn người thì vẫn có thể đánh mày tàn phế, muốn thử không!”
Lý Lộ kêu lên: “Anh dám động đến một sợi lông của cậu chủ nhà Âu Dương thì chúng tôi cho anh ăn cơm tù ngay lập tức!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!